- Sáng tác mới
Thuở nhỏ quấn quít bên thơ Yêu ai lớt phớt hững hờ nắng đông Mẹ dặn con nhớ lấy chồng Dựng căn nhà nhỏ bên sông tình nồng Thơ văn tô điểm sắc hồng...
Tình yêu tuổi thơ Nhẹ như một giấc mơ Trái tim non không biết nhớ nhiều Không đắng cay chỉ ngọt ngào mơ mộng Bắt đầu khi nào, ở đâu, em không rõ Dường như gió Dường như mây Như hơi nóng bay những trưa mùa hạ Như hương hoa dại thơm kỳ lạ không tên....
....chưa đặt tên nỗi buồn ray rứt râm ran trong tiếng ve ngày hạ gió vô tâm xô mưa rào xối xả xuống linh hồn cô độc cuối không gian... bóng hoàng hôn dàn trải chốn thênh thang ồn ào gió bẻ nắng vàng gãy cánh...
anh viết về tình yêu về câu thơ suốt cuộc đời không dấu chấm lỡ nhấp ngụm trăng thề là chuỗi tháng ngày nô nức đến si mê… khi phượng hồng nung chín đỏ tiếng ve...
Sáng ơi, tiếng hót sao lành? Ta cất đấy, giữa trời xanh mây vàng. Rời cõi Thiền, chút lang thang, Tìm nhân thế, bấy nhiêu dòng ngược xuôi? Lên Phây búc, ngắm mặt Người,...
Lạy Trời! Mưa, mưa, mưa... Lạy Trời thương ban nước; Cả một vùng khô khát Khóc mừng vui đón mưa... Ơn Trời cho nước uống, Ơn Trời tặng xanh tươi, Ơn tái sinh sự sống, Ơn Trời trao nụ cười......
Thèm một mùa Xuân rực sắc hoa Thèm một dòng sông chẩy hiền hòa Thèm một mùa Đông trời ấm áp Thèm một bầy chim ríu rít ca Thèm một lời ru theo gió bay xa...
Em đắm mê Chỉ một người Nóng hơn lò sưởi Nụ cười hiền khô Yêu em Yêu cả trong mơ Ngủ chung Với nỗi thẫn thờ của em...
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu....
Chắc chắn thiếu phụ ấy Không phải là đàn ông! Vốn cuộc đời cô ấy Đâu hiền hòa như sông... Cô chịu nhiều thử thách Cả những vết thương lòng Một mình không ai giúp...
Gặp lại mình trong màu nắng non tơ Nắng Tháng Tư dát vàng vào chân sóng Nắng thanh tân ấp hoàng hôn chín mọng Chờ đêm huyền thắp mới mỗi bình minh....
Làm sao giữ được cân bằng Đó là chìa khoá vạn năng cuộc đời Là phong thủy thật tốt tươi Cân bằng chỉ có trong người tâm an Mọi thứ không quá cầu toàn...
Đàn ông Nằm nhớ đàn bà Nắng hè Đè bóng trăng già Trăng non Đàn bà Ngồi đợi đàn ông Bập bùng bếp lửa Dù không thấy người...
Nỗi nhớ nào còn thắp lửa trên cây Còn rụng tím lối về đầy kỷ niệm Tháng Tư sang như một lời ước hẹn Sao vẫn dùng dằng vương vấn tháng Ba ơi....
Mưa xuân tưới mát vườn xuân Cỏ cây hoa lá thêm phần xanh tươi Người đi bên cạnh nụ cười Gió xuân lật mở khoang trời rất xuân...
Thêm vào Nỗi nhớ Tháng Ba Mộc Miên gọi những cách xa trở về.... Lộc non thêu bức tranh quê Hoa xoan như khói làm mê mẩn lòng…...
Đã thấy thu về, Dù mùa chưa lá đổ, Chút Thanh Minh, Lốm đốm nửa vàng, xanh... Thời đã khác, Không rập rờn sóng cỏ, Mưa bụi thôi bay, Ai khóc người dưới mộ?...
Không phải lúc nào cũng vậy Nỗi đau chỉ trong nước mắt Đôi khi có thể ẩn khuất Đâu đó cả trong nụ cười...
Thanh minh tìm về chốn cũ Làng xưa, nay khác xa rồi. Mẹ vẫn đang nằm ở đó Thấy tôi ảnh nở nụ cười Ai dâng hoa vẫn còn tươi...
Người tìm ký ức tuổi xanh Bên mình vẻn vẹn hành trang - Nụ cười Bao năm mê mải đường đời Chợt khi luyến nhớ một thời xa xưa Túi đầy kỷ niệm tuổi thơ Trong tâm gìn giữ tận giờ chẳng vơi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!