- Sáng tác mới
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
Sông Cấm chẳng cấm được ai Cầu Rào vẫn lọt ban mai Hải Phòng Còn vài giọt nước có trong Cái con sông Lấp hết vòng vèo đi...
Giá mà còn đến hôm nay Hơn nhau cũng chỉ… một vài bánh chưng. Còn cần gì… đến lược gương! Những cây bồ kết khói hương ngạt ngào....
Bỗng dưng trời sáng, sao lên Phương Đông lóa lóa, mọi miền đen đen Bỗng dưng như thể ánh đèn Ngồi trong phòng nhỏ, giọng mềm khúc xưa Bỗng dưng sùi sụt trời mưa Dưới tầng lầu, có vừa vừa tiếng thương...
Em ơi, đừng là mây Dẫu anh thành ngọn gió Hãy là bông hoa nhỏ Trong gió cười rung rinh. Đóa hoa nhỏ xinh xinh Năm cánh hồng rực rỡ Xuân về đang hé nở Thơm ngạt ngào hương bay...
Ngồi xuống bên miệng núi lửa Eden chiếc ghế gỗ vẹt mòn nhẵn bóng dấu vết bao người Họ đến rồi đi không bao giờ trở lại ta cũng ngồi đây rồi ra đi vĩnh viễn...
Cuối tháng mười, nắng vẫn vàng, gió se se lạnh, rồi hanh và khô ran rát... Buổi giao mùa thường bất chợt, thường vô lý và vô tình thế. Mùa mới đang về mà. Mùa mới về, mình có gì mới theo không? Chẳng biết nữa, cũng chẳng cần biết, mà biết cũng chẳng để làm gì!...
Sáng vừa tỏ mắt người, quốc lộ chật chen nghẹt cứng. Dòng người từ trên thành phố, Lũ lượt về quê Nơi vàng rộm lúa đang mùa......
Đất phương Nam không có chút tái tê Của ngọn gió Đông kéo lê thê cái rét Nhớ thế áng mây chiều trời Bắc Một nếp sóng La giang dờn dợn bước ta về ......
Ngày dần phai trong nắng quái chiều hôm Hoàng hôn ngoái đầu biết mình không còn trẻ Đêm trầm tư khép bờ mi lặng lẽ Để mặc vui buồn gồng gánh những giấc mơ....
Không ngọt ngào được đâu Ngọn gió dù mới dậy Hoa về như mở hội Mây trôi từ cây ra Câu nói thì như hoa Cái nhìn thì như nắng...
Dương Cự Nguyên 楊巨源 tự Cảnh Sơn 景山, người Hà Trung, đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ 5 (790) đời Đường. Ông đã cùng nhiều thi nhân xưa đóng góp cho nền văn hóa truyền thống nhiều tác phẩm hay, những kiệt tác Đường thi với “ý tại ngôn ngoại”,...
...... Như thường lệ Chớm vào Xuân, con lại về thăm mẹ Một góc yêu thương xin trả hiếu cho Người Kề bên con mẹ gieo giống nụ cười...
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói,...
Tháng 11 đã về rồi em nhỉ! Đông đang sang mà thu vẫn chùng chình Lá yểu điệu khơi vàng thêm vạt nắng Hoa sữa thơm nồng ấm góc phố khuya...
Đừng nói lời chia tay Để biển buồn đến thế Trận mưa bay nhè nhẹ Hoen bờ mi long lanh Hôm qua biển còn xanh Nụ bình minh ngời sáng còn mỉm cười lơ đãng......
Ở quê nhà em chơm chớm sang Đông Gió riu ríu mặt trời hồng say ngủ Mây nghênh ngang độc chiếm bầu vũ trụ Bụi mưa dầm hờn giận phủ màn đêm......
Em mãi là em Cô gái quê của một miền dân giã Đã ra chốn thị thành Vẫn mải mê mơ về ngôi làng nhỏ Tóc đã bạc màu Vẫn nhớ lời ru êm đềm của ngoại...
Gom hoàng hôn anh xếp vào đáy túi Lốm đốm đêm xen lẫn giữa chiều tà Em là em hay một chút mơ hoa Hồn nhiên nở giữa đời ta tuyệt phẩm......
À ơi ru ngọn gió đông Mẹ ru giấc ngủ say nồng con yêu Lời ru có tiếng sáo diều Người ru dưới mái tranh xiêu một đời Ngoài kia gió bấc bời bời...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!