- Sáng tác mới
Theo lịch, tối nay toàn thị xã bị cúp điện. Loay hoay một lúc, mấy cây nến cũng tạo nên thứ ánh sáng nhờ nhờ. Căn nhà hai tầng bỗng trở nên tối tăm, ngột ngạt vì không có điện. Con gái liền đề xuất đi dạo....
Tôi là người đi tìm dĩ vãng Nhặt lại tuổi thơ dưới những tán bàng Con thuyền giấy và dòng sông lơ đãng Cánh phượng hồng, trong nắng hạ chia ly...
Tôi đếm từng giọt nắng Cuối ngày rớt trên vai Con đường nào chia hai Dòng sông không trở lại Ôi những ngày khờ dại Cánh diều hè đứt dây Tạm biệt những hàng cây Trong sân trường năm ấy...
Xuân lại về trong một sắc đào phai Mùa đang mới trong những chiều chưa mới, Tôi hỏi hoa, hoa chỉ cười không nói Sắc đào nào vừa nở mới trong tôi?...
Trời bây giờ đã dần chuyển sang đông Mẹ có còn khơi bếp hồng mỗi sáng Có chờ con mỗi khi chiều chạng vạng Đêm- ngỡ bước con về khi nghe tiếng lá rơi...
Trong những năm tháng học trò, tôi và bao bạn bè thuộc nằm lòng câu thơ của nhà thơ Bảo Định Giang: “Tháp Mười đẹp nhất hoa sen Việt Nam đẹp nhất...
Có những mùa hè như thế đã đi qua: Bầy chim non được tụ về tổ ấm, Những vần thơ, những câu văn lóng lánh Ngưng đọng đến giờ, thao thiết cánh phượng ơi!...
Đông về, se sẽ và chầm chậm nhưng đủ ngấm vào hồn người những lắng sâu, đủ để người ta nhớ lại những mùa đông đã xa lắm, những mùa đông chỉ còn trong hoài niệm…...
Dòng sông có một bờ sông Đã từ lâu lắm gió không chạm bờ Câu thơ xanh đến bơ phờ Nửa đau đáu, nửa đợi chờ sóng reo....
Tôi trở về Đỏ mắt những mùa thi Đầy vơi úa vàng cỏ dại Hợp âm vỡ Khúc tráng ca ngày hạ Dâng dâng Trở về tôi...
Chẳng lẽ ta đi mãi cái hành lang già cỗi, Ba vạn sáu ngàn ngày, Hun hút rêu phong, Mặt Trời chợt giấc, Mặt Trăng rụng hoài ?......
Tháng Mười, thu đã tiễn hạ đi một quãng đường dài tít tắp. Vậy mà nắng mới bắt đầu vàng dịu, mưa mới ngớt cơn… Đã quá nửa mùa thu, quá nửa mùa của bao xuyến xao nhung nhớ mà sao lòng người vẫn còn trăn trở....
Tôi thích gọi Nguyễn Diệu Liên là “Út em yêu quý“. Vì tôi yêu quý và biết ơn em bằng những gì ấm áp tinh khôi. Vì trong nhóm Văn Búp của gia đình Nhà Búp chúng tôi, Diệu Liên nhỏ tuổi nhất, học khoá áp cuối, còn tôi và 11 anh chị em khác học khoá đầu....
Thơ là tiếng nói của trái tim. Tâm Tĩnh nên thơ Huyền Tâm cũng sâu và lặng. Tâm Tĩnh bởi được soi thấu trong ánh sáng tư tưởng Chân Thiện Nhẫn mà Tâm đã ngộ được từ rất sớm....
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
“Khúc Tâm Du” là tập thơ thứ tư của nhà ngoại giao, nhà thơ, nhà văn Trần Huyền Tâm. Tôi gọi tác phẩm này là tập thơ Lấp Lánh Ánh Vàng. Bởi Khúc Tâm Du không chỉ là sự kế thừa một cách tự nhiên những chủ đề, những giá trị Nhân văn, thấm đẫm chất trí tuệ,...
Lần đầu gặp nữ thi sĩ Trần Huyền Tâm, tôi ngỡ mình đã quen chị từ lâu. Chị dịu dàng, đằm thắm, khi nhoẻn cười, cả không gian chung quanh như bừng sáng. Ở chị, tố chất của một nhà ngoại giao kỳ cựu có thừa...
Cũng vào những ngày này mười năm về trước Nhạc sĩ Nguyễn Nam qua đời. Mùa Đông năm nay đến lượt Nhạc sĩ Phú Quang cũng ra đi....
Tôi biết đến thơ chị Diệu Liên khi tình cờ đọc được bài “Tản mạn Tháng tư” trên trang Nhabup.vn, những vần thơ đầy chất nhạc reo vui, bừng sáng trong tiết giao mùa....
Cha tôi tuổi Ất Hợi Nay đã gần 90 Da vẫn hồng hào lắm Chỉ chân là đau thôi Tuy khó khăn đi lại Cha vẫn chăm tưới cây Bàn tay cha vui xới Hoa nở tươi mỗi ngày...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!