- Sáng tác mới
Khách du bỗng có một người Kỳ tâm họ thúc cũng nòi thư hương Vốn người huyện Tích châu Thường Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm Tri...
Qua mùa Hoàng yến trên cây là mùa Phượng níu chân mây nhuộm trời Người đi mờ mịt xa khơi Phượng còn đứng đó giữ lời hẹn xưa Bao nhiêu túi đựng cho vừa...
Mùa Xuân hoa sẽ nở Lớn rồi em sẽ yêu Nếu phải là duyên nợ Hoàng hôn sẽ tím chiều Hái tặng em thật nhiều Hương thơm từ đất mẹ Có cái gì khe khẽ...
Hồng đây mới thực là hồng Bao nhiêu nắng đổ cũng không vừa lòng Môi xòe, khoe nhị cong cong Vàng như rót lửa vào lòng đang sôi...
Nguyệt ấn thiên giang (tiếng Hàn 월인천강 tiếng Hán 月印千江 - nguyệt ấn thiên giang), câu này có nghĩa là mặt trăng phủ ánh sáng của mình lên cả nghìn con sông....
Nắng thả bóng râm, cho ánh mắt ngời. Cành phượng cầm tay, đỏ thắm môi tươi. Ướt đen nhánh tóc mai, những giọt mồ hôi. Hè đã đến, nồng nàn như sức trẻ ... Bờ bên kia, một con thuyền lặng lẽ....
Tháng Tư- Mưa đón Hạ Sấm chớp rạch ngang trời! Thằng cháu tôi sợ quá! Vì tiếng sét rợn người... Cháu khiếp đảm gào khóc Cuống cuồng túm lấy bà! Bà vỗ về,săn sóc "Chuyện bình thường thôi mà!" Cháu ôm bà thật chặt!...
Cha mẹ nào cũng vậy Tốt đẹp nhất phần con! Với kỳ vọng con phải Vượt bạn! Tiến xa hơn! Rồi thầy, cô, trường, lớp Cũng đua nhau chỉ tiêu! Để thành tích đạt được Phải hơn trước thật nhiều!...
Chị là con bướm xinh Cánh mềm như hơi thở Mẫu đơn tròn bỡ ngỡ Đất yêu trời kết hoa ? Chị là cánh én xa Giấu mùa trong nỗi nhớ Góc vườn xuân đứng đợi Thơm dịu dàng phố trưa...
Thái Bình, quê hương tôi sau mười mấy năm gặp lại. Bỡ ngỡ, vui mừng khôn xiết. Những con đường mới mở lượn cong, mượt mà cho sức sống tỏa muôn nơi. Mặt đường mịn, chất lượng cao. Giữa hai luồng là những hàng cau, cao...
Phần thư khanh nho (tiếng Hàn 분서갱유 tiếng Hán 焚書坑儒 - phần thư khanh nho). Ở đây, phần - đốt, thư - sách, khanh - chôn vùi, nho - nho sỹ. Nghĩa đen của câu này là "Đốt sách chôn nho". Tích này kể về 2 sự kiện được cho là ở thời Tần thủy hoàng đế....
Trà Sơn Đinh Nhược Dung 다산 정약용(茶山 丁若鏞, Trà Sơn Đinh Nhược Dung, 1762년 ~ 1836년) là quan văn, nhà triết học, nhà thơ của thời Hậu Choson (Triêu Tiên) có bài thơ Độc tiếu (獨笑) rất hay....
Trong cuốn Sự Vỡ lẽ của Tâm (마음의 발견) của Nhà Thần học Kim Su Byung (김수병) có một đoạn trích lời của Thiền sư Thích Nhất Hạnh nói về thiền định. Đoạn này sau được rất nhiều người đưa lại....
Huế ẩn hiện trong tôi là em đấy Em lẫn vào trong Huế để tôi mơ, Những triều đại rơi dần vào quên lãng Em hồn nhiên cho trẻ lại cố đô. Em hồn nhiên để Huế thành thơ Thoáng mơ mộng cho lòng thêm nhớ. Chiều cứ nắng và ngàn thông cứ gió...
Chắc chắn thiếu phụ ấy Không phải là đàn ông! Vốn cuộc đời cô ấy Đâu hiền hòa như sông... Cô chịu nhiều thử thách Cả những vết thương lòng Một mình không ai giúp...
Thêm một giọt buồn nữa Có cố nữa được không? Thêm chút nắng mai hồng Non tơ cả trời hạ Thêm một cơn gió lạ Em quên cả mây bay...
Chị hát em nghe một triệu bông hồng Mừng ngày sinh, em vừa tròn mười bẩy Mắt sáng hơn ngàn sao tụ lại Tóc mềm hơn vạn áng mây bay Chị hát em nghe bằng một trái tim say...
Sau bão lũ trẻ kéo nhau ra bãi biển tìm nhặt đồ trôi dạt. Cò Bé bắt được một con cò ruồi non ẩn nấp trong hang cua. Một bên cánh nó bị gãy sã ra chắc là do gió bão. Cò ruồi đói lả bẹp dúm thoi thóp sắp chết....
Nếu gọi Hồ Tây là Đạp Hối Chắc nhiều người không hiểu ra sao Thời Thục,Triệu * còn dòng nghịch thủy Nước Sông Tô chảy ngược rót vào Khi Pháp đến khúc sông bị lấp...
Ta tìm về Yên Tử Tìm cõi tiên giữa trần. Đỉnh Phù Vân mây phủ Đâu phái thiền Trúc Lâm? Tháng năm mờ hư ảo Đọng trên thân tùng già Cứu nước – Người cầm kiếm Thương đời – Người xuất gia…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!