- Sáng tác mới
Có người luôn nghĩ về việc cũ mà sống, gọi là ôn cố tri tân. Có người thì bảo hãy sống cho hiện tại, chuyện cũ nên bỏ, ngày mai thì chưa tới. Có người thì nói muốn có động lực sống thì nhìn về phía trước vì mọi hy vọng đều ở đấy....
Đức Ban là một tên tuổi trong làng văn Xứ Nghệ nhưng do xa nhà từ rất sớm, nên phải đến những năm đầu tái lập tỉnh, tôi mới có dịp diện kiến anh....
Tạo hóa ban cho chúng ta quyền được lựa chọn và đối đãi với những sự việc xảy ra trong cuộc đời mình. Cuộc sống của bạn hôm nay chính là kết quả từ những lựa chọn của bạn từ hôm qua, thậm chí là từ những kiếp trước, và ngày mai của bạn, kiếp sau của bạn cũng như vậy, nó được thành tựu từ những lựa......
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Anh đứng lặng đi trước ánh mai hồng Đời đẹp quá và trời trong trẻo quá Gió Hè sớm ào reo tán lá Bình minh em toả ngập hồn anh...
Với Lịch sử Không có điều giả định! Cái phải xảy ra Như đã xảy ra rồi. Lịch sử là tấm gương phản chiếu cuộc đời Cuộc đời có thể đổi thay Nhưng lịch sử thì không thay đổi....
Ta rồi cũng có lúc trở thành người chỉ biết mỗi việc là nhớ về quá khứ. Ta sẽ nhớ từng có thời, giống như nàng Lọ Lem, sinh ra trên đời, gặp và yêu chàng hoàng tử tốt bụng, ta cũng ao ước trở thành công chúa được phù phép....
Có thể vì quá bận với tương lai Ta đã quên chính mình thời quá khứ Bởi không nhớ bao điều từ xưa cũ Ta ngu ngơ mê lạc chốn vô thường....
Khi con hoang mang không biết hướng chân trời Không biết tự nơi nào mình tới Không biết vì sao cuộc đời có đắng cay, khổ ải Không biết vì ai con có mặt trên đời...
Từ trong khoảng sáng - tối này, Tôi xin dâng, những tháng ngày, đã qua... Bao vui, bao khổ, xót xa, Bao lần gãy cánh, la đà phận tôi......
Nhắc đến ngày xưa, hẳn ai trong chúng ta cũng muốn lang thang dọc miền ký ức, mong được quay trở về thời ấu thơ, về cái thuở “chưa biết buồn” mà nhà thơ Hồng Oanh từng nhắc đến trong bài thơ “Về thành phố trước cơn mưa”....
Phượng ơi còn thắm đỏ Góc sân trường năm xưa? Cái màu tha thiết ấy Rối lòng ta đến giờ! Giữa lá xanh phơ phất Nụ he hé màu hoa Tựa như là đốm lửa Tự hồn ta lan xa…...
Tôi vừa kết thúc cuộc hành trình ba ngày tour du lịch Miền Trung cùng các bạn đồng nghiệp với rất nhiều những trải nghiệm thú vị, những cung bậc cảm xúc thật khó quên. Mỗi tấm ảnh là một kỷ niệm giúp tôi cảm nhận sâu sắc hơn về những nơi mình đã đi qua......
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Vậy điều gì ở cuốn sách hình thức rất bình thường, tác giả không nổi tiếng, không cần xì-căng-đan, không cần giới thiệu, quảng bá bằng những công nghệ chuyên nghiệp nhưng vẫn tạo được sự hấp dẫn rất tự nhiên như vậy? Tôi đã trao đổi điều này với khá nhiều người đã đọc“Buồn vui nơi trần thế”và nhận......
Mẹ đang dạy con học Chữ O vòng nét tròn vo Mẹ chưa kịp dạy chữ A Thì máy bay B52 ào tới Mẹ dắt con chạy vội Xuống căn hầm chữ A. Mấy khúc tre gầy sau nhà Mẹ mở đất tạo căn hầm trú nhỏ Ngày mỗi ngày Tiếng bom rung, đạn nổ Tiếng động cơ băm nát khoảng trời hiền......
Theo quan điểm Phật giáo (Bắc tông) và tín ngưỡng thần linh của người Á Đông, một người sau khi chết CÓ THỂ LẬP TỨC tái sanh (vào Phật quốc, hay Thiên giới đối với người tạo nghiệp cực thiện; hay vào địa ngục đối với người tạo nghiệp cực ác) hoặc trải qua giai đoạn thân trung ấm từ 1 đến 49 ngày rồi......
Cho con một lần trở về quá khứ Dòng sông quê tràn nỗi nhớ mênh mang Sóng chiều lơi khỏa nhẹ ánh nắng vàng Câu ví dặm bên hàng dương chiều muộn...
Có lúc nào đó, bạn vô tình lật giở quyển album ảnh gia đình, bạn có suy nghĩ gì không? Lật giở từng trang của cuốn ảnh, bạn sẽ vui khi thấy con mình đang lớn dần, bạn hạnh phúc khi thấy lại những giây phút gia đình quây quần và bạn sẽ chạnh lòng khi thấy lại thời xuân sắc của mình trước đây. Bạn......
Em biết Anh chẳng còn bờ vai nào Cho em tựa Khi lòng mềm hoang vắng Cho em mong Chở che em khi nắng Chắn bão giông Ngăn gió giật lũ giăng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!