- Sáng tác mới
Tình yêu như tia nắng hồng Nắng rơi chòng chành Sớm mai dịu dàng Nắng vươn tới nơi bao la Nơi vòng tay thiết tha Nơi tình yêu mãi xanh ! Về đâu ơi tia nắng hiền ?...
Một sớm mùa mưa năm 1991. Khi ấy, tôi mới chuyển vào Sài Gòn được gần ba mùa nắng. Phạm Quang Trung, bạn cùng học với tôi hồi cấp 3 ở quê, lúc ấy đang làm ở Bộ Thương mại, đi chiếc xe máy Honda 67 đỗ xịch trước...
Ở nơi ấy có hòn đảo không tên Nhô lên từ đáy biển Chỉ cách nửa tầm nhìn đã là bờ là bến Nhưng tự bao giờ tiếng gọi vẫn xa nhau Lúc neo tàu găm tới tầng cát sâu...
Mấy hôm trước, lúc cả nhà ngồi quây quần uống trà sau bữa điểm tâm, ông tôi bảo tới mùng 8 tháng 8 này, bà nội vừa tròn 88 tuổi. Bố tôi vui vẻ nói đùa, nếu biết thêm giờ sinh nữa thì dãy số tính tuổi bà sẽ là bốn con số 8....
Thơ nắm tay tôi nối người tình Về từ kiếp trước đến kiếp sau Hoa lá ngát hương thơm hiện tại Nàng chỉ yêu tôi, chẳng với ai Thơ nhấc bổng tôi tới tận trời Cao xanh lồng lộng biển mây trôi...
Một lời xin lỗi là Luôn luôn đúng để làm, Xin lỗi, Là việc luôn là muộn Lời thú tội là Nhanh như bao giờ hết, Bộc bạch, Là việc luôn nên làm...
Vẽ tôi trong những giấc mơ Lang thang vô định bến bờ nhân gian Vẽ tôi nơi cõi địa đàng Như bông hoa nở nhẹ nhàng ngát hương Vẽ tôi trong cõi vô thường Mỏng manh kiên định vững vàng bao dung...
Munich, một chiều thu tĩnh lặng. Góc phố bình yên. Nắng phớt hồng, lan man trên những vòm cây. Văn phòng của tôi xinh xắn, trang trí nhẹ nhàng bằng những bức tranh tự vẽ, màu xanh nước biển, xanh hoa lý. Rèm cửa cũng xanh dịu dàng....
Sinh thời, vốn coi trò như con, mỗi khi viết xong một truyện ngắn, thầy thường đưa cho tôi đọc trước. Thầy bảo tôi là người sành văn; tuy viết đôi khi còn mắc lỗi về câu, nhưng bù lại, tôi hay có những ý tưởng lạ. Mà văn chương thì luôn cần những ý tưởng như thế......
Nhận được giấy gọi đại học. Bố đưa tôi lên thị xã mua quần áo. Lúc rảnh tôi vào hiệu sách ngó nghiêng. Thấy quyển “Búp trên cành” tôi mở xem. Thật bất ngờ. Ở trang cuối cùng nơi góc cuối cùng có một bài thơ của tôi in ở đó. Nhìn thấy tên mình in trên báo tôi giật bắn người....
Cho đến bây giờ anh Cu Mão vẫn chưa hoàn hồn. Anh bị kiện, bị kết án và vào tù nhanh đến mức không ai ngờ lại như vậy. Tang vật sờ sờ ra đấy, có trời mà cãi. Anh oán trời không có mắt, có miệng. Anh Cu cố ngủ. Cũng lạ, khi còn ở nhà, cứ buổi tối là mắt anh đã díp lại....
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Giật mình, con gái gọi: "Ba ơi xuống với con!" Lần chần cùng thơ phú Nhõng nhẽo tha thiết hơn ... Thì ra tối hôm nay, Theo bạn bè trường lớp, Mười hai sẽ chia tay, Nên du lịch mấy ngày ,...
Trước ngõ nhà tôi trồng một khóm tre đằng ngà. Vừa làm cảnh, vừa lấy bóng mát. Từng đàn chim sẻ kéo nhau về đậu kín trên các ngọn cây. Chúng líu ríu gọi nhau, cãi nhau chí chóe. Nghe như một bản nhạc của sự sống vậy. Tôi có thói quen, vào những lúc thư nhàn,...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Hàn Mặc Tử rao bán trăng Ta mua về để rủ Hằng rong chơi Hoá ra trăng ở trên trời Hàn,Ta lại chỉ là người trần gian Một người nghèo, một kẻ tham Bán - Mua chụm lại ngồi bàn chia nhau...
Triêu tam mộ tứ (tiếng Hàn 조삼모사 tiếng Hán 朝三暮四 - triêu tam mộ tứ). Ở đây, triêu - buổi sớm, mộ - buổi chiều, tam - ba, tứ - bốn. Ý câu này là sáng ba chiều bốn. Có chuyện kể rằng thời nhà Tống...
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Cuối đông nhưng Auckland nơi nào cỏ cũng xanh mướt. Một màu xanh tha thiết mặn mà đằm thắm. Một màu xanh viên mãn yên ả thanh cao. Nhìn cỏ ta hoàn toàn tin cậy. Lòng thảnh thơi thư thái. Trên mặt đất cỏ xanh là nơi an trú....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!