- Sáng tác mới
Ba mươi năm xa vắng Không hẹn ngày trở về Thời gian trong đằng đẵng Thương nhớ và tái tê... Nơi thế giới cực lạc Cha tịnh độ, siêu sinh Cõi trời là tín thác Con hồi hướng tâm linh......
Đất ơi, xin đặt những Nụ hôn những Bàn chân nhẹ nhàng êm ái Xin gửi Đất tiếng lòng thư thái cho Yêu thương mãi mãi vươn chồi Từ sinh ra đến cuối cuộc đời...
Người tìm chốn lạ Đông Đoài Ta đang du ngoạn cửa ngoài Tử Sinh Người vui đón biển bình minh Hoàng Hôn thời Mạt, ta nhìn mà đau Chữ Tình vờ vịt trong nhau Bức tranh vân cẩu, kiếp sau đâu còn...
Trái đất này đâu được là hạt bụi, Em mong manh, Như phấn thổ phù du... Như trái đất này mong manh, trăm triệu tuổi. Nhỏ nhoi sau đám bụi Tinh Vân... Ngược sóng Luân Hồi, anh vừa nhìn thấy,...
Đất ơi, xin đặt những Nụ hôn những Bàn chân nhẹ nhàng êm ái Xin gửi Đất tiếng lòng thư thái cho Yêu thương mãi mãi vươn chồi Từ sinh ra đến cuối cuộc đời...
Một người Vừa giã biệt người Thành giọt sao Khuất cuối trời xa xăm Một đời Tự xé mình ăn Chân tự đứng dậy Tự nằm xuống thôi Một người Giã biệt một người Hai người Ra khỏi cuộc đời của nhau...
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Ta giác ngộ để mà giải thoát vòng Tử sinh và cõi Vô minh Bến Giác đợi con thuyền Bát Nhã vượt biển Mê để khẳng định mình...
Tháng Năm Theo thời cuộc ta ly hương thủa ấy Ta nếm trải những thói đời lầm lậy Đối diện tử sinh Ngơ ngác tháng ngày ... Những kỷ niệm xưa khổ lắm buồn nhiều Ta chẳng thể nào quên Khi cái chết cận kề bên Ta bật khóc, không một lời trăn trối......
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Hành trình trăm năm, Chỉ trong nháy mắt. vật vã luân hồi, Ngàn năm bóng én đưa thoi… Vạn năm ta đợi, Triệu năm vẫn chờ. Bao nhiêu gương mặt người, Cứ quen rồi lạ. Ngã bảy ngã ba,...
Mình đã từng nằm trên giường, Nhìn thạch sùng bò từng đàn trên trần nhà câm lặng Tường trắng và mắt mình cũng xanh xao bạc trắng Những lớp sóng đau cuồn cuộn nổi lên...
Có một loài hoa kỳ lạ, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, khi hoa nở thì lá đã tan, mà khi lá mọc thì hoa lại úa tàn, chỉ nhìn thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá rồi lại chẳng thể gặp hoa....
“Khúc Tâm du” là tập thơ thứ 4 của Trần Huyền Tâm được xuất bản trong ba năm gần đây. Tập thơ có 60 tác phẩm, gồm 21 bài thơ viết trong giai đoạn 1980 – 2021; 19 bài thơ đã được phổ nhạc thành 23 ca khúc và 20 bài thơ viết cho ca trù theo thể hát nói 11 câu và 19 câu....
Tôi sinh ra và sống trọn cả tuổi hoa niên trên vùng đất nổi, ngầm chảy bên dưới là con sông Vị Hoàng mà không hề biết. Đọc thơ Tú Xương, lòng đau đáu tiếc một con sông vô định trong tâm tưởng “Sông kia rày đã nên đồng…”,...
60 tuổi, ta già đi mỗi năm 70 tuổi, ta già đi mỗi tháng 80 tuổi, ta già đi theo ngày 90 tuổi, ta già đi theo giờ Khi 100 tuổi, Ta đếm từng phút giây....
Ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa tàn, hoa vừa kịp nở lá vội tan, lá vừa chớm mọc thì hoa lại tàn, chỉ thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá lại chẳng thể gặp hoa, lá và hoa dẫu cùng chung một rễ, vốn rất gần mà chẳng thể gặp nhau, cứ nhớ thương mà ôm sầu thương nhớ…...
Mịt mùng gió mưa vần vũ Nước ngập trắng đồng, đường hoá sông sâu Bể dâu sóng cuốn đỏ ngầu Chuyến đò chiều lạc dòng không về bến Lũ cuốn người trôi về phía biển Cơn trở dạ giữa dòng quằn quại tử sinh...
Xét về nghiệp quả nhân duyên giữa cha mẹ và con cái, Phật gia cho rằng: Con cái đến với cha mẹ ở kiếp này là có 4 loại, một là đến để báo ơn, hai là đến để đòi nợ, ba là đến để trả nợ, bốn là đến để báo oán. Nếu không có duyên nợ thì không có gặp gỡ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!