- Sáng tác mới
Có những người đàn bà Đi ngang qua đời ta Vì lẽ này lẽ kia Ta không cưu mang được Xin tri ân Người đến sau, đến trước Đã mở lòng Chăm sóc mỗi nụ hoa Đã mở lòng Đón gió rét sương sa Đón trống vắng Cả thu đông xuân hạ Xin đa tạ Những tâm hồn cao cả Vá gối chăn Chống dột mỗi mái nhà xin tri âm...
Lại một mình cà phê đắng chiều đông Ta ngồi với nỗi buồn không có tuổi Cứ khuấy mãi những đam mê trôi nổi Cạn lòng rồi mà đã lắng lại đâu. Ơi vị thơm đắng đót màu nâu...
Muốn biết cái ông chồng kia có giỏi cả việc ngày lẫn việc đêm hay không, hay chả được tích sự gì, chỉ cần đứng cạnh, hóng vợ chồng họ cãi nhau là biết. Khi cãi nhau với người chồng mà giỏi cả việc ban ngày lẫn việc ban đêm, người vợ sẽ buông 1 câu rằng: "vâng, vâng, anh thì giỏi rồi"....
Cái mà gọi là mẹo xử thế, cẩm nang này kia dưới dạng danh ngôn thì nhiều và về cơ bản đều đúng cả. Mấy ông hay nói đạo lý rất thích dùng. Nói chung thú vị là danh ngôn và nhàm chán cũng là danh ngôn. Rất ít thứ đọc vừa đúng, vừa hay....
Càng ngày càng có nhiều người tự sát. Uống thuốc, nhảy từ trên cao xuống, tự đâm, tự bắn, lao đầu vào xe...Đã có những địa điểm trở thành nơi được ưa chuộng để tự sát. Có những thành cầu được khắc, treo các biển "sinh mệnh là trân quý" để cảnh tỉnh,...
Một cao tăng được mời dự tiệc. Ngay giữa các bàn bày các món mặn là bàn bày những món ăn chay. Chợt ông phát hiện trong một đĩa chay có một miếng thịt heo. Người đệ tử đi cùng cũng nhìn thấy, anh ta bèn dùng đũa bới miếng thịt lên cho dễ nhìn...
Liệu có gì có thể chữa được 19 "bệnh" về Yêu 1. Ghen Là biểu hiện mang tính bản năng khó che giấu khi thấy người mình yêu, thích đang ở cạnh người khác. 2. Quyến luyến Lúc đầu thì muốn tìm hiểu về người ấy, sau rồi, càng ngày thì lại muốn biết...
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Gió hoang ơi! Có ghé miền thơ dại, Tìm đến gốc sim xưa, ta sẽ đợi chờ. Xuân đến, thu đi, hè qua, đông lại, Trái sim mọng chín, chẳng theo mùa... Khe suối ngọt rì rào, trôi mãi, Một cánh sim tím lịm xoay xoay,...
Là ông chủ, khi khó khăn thì luôn cố, còn là nhân viên, khi khó khăn sẽ chìa đơn nghỉ việc. Là tình nhân, khó chịu nhau thì có thể chia tay, còn là vợ chồng, khó chịu nhau thì lại nhịn cho qua....
Cảnh cũng tùy Duyên mà khởi. Nắng có thể xanh như khói Óng mật ong từ khóm hoa vàng.. Khi ngày mới hát khúc rộn ràng Tim ta cất lời, đất trời du dương hát Màu lạc quan trùm lên bát ngát...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Lại một ngày mới đến, Chim sẽ ca, và hoa sẽ nở. Mặt Trời tuôn nắng mới, làm rạng rỡ, Nụ cười nhân thế. Dù ở nương dâu, hay ngoài bãi bể, Biến cải cuộc đời, Những lớp sóng gối đầu nhau, Niềm vui gối lên nỗi đau, Nụ cười làm khô nhanh...
Mưa vẫn không ngừng rơi, Cứ trắng trời trắng phố, Gió đã thôi giận dữ, Bởi cây gần với nhau... Đèn hai hàng vẫn nở, Sáng vàng như lụa màu, Hẹn chờ nhau cuối phố, Để nghe mưa rì rầm ......
Bởi tại những người mà ta ghét, tại những người làm ta chán, tại những người đã từ chối ta nên chúng ta đều tụt rơi về mặt đất. 2. Nhưng Ta sẽ là một người ổn hơn hẳn nếu ta biết đứng lên từ mặt đất đó. Bởi, nay ta đã biết mặt đất là gì....
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Cuộc sống hiện nay của Bạn là do bạn tự nguyện lựa chọn Vấn đề là, phần lớn chúng ta quên mất sự thật là "có thể lựa chọn". Mọi sự an nhàn đều có cái giá của nó. Chán ghét nơi đang làm mà vẫn không rời bỏ nơi đó là do Bạn không muốn rời bỏ nó thôi....
Thứ không thể thắng nó Nhưng vẫn chịu đựng nó, Đấy là Thời gian. Thứ không thể lảng tránh Nhưng vẫn phải đối diện, Đó là Vận mệnh. Thứ không thể không "ăn" nó Và vẫn phải "ăn" mỗi ngày, Đó là Tuổi tác....
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Nhớ ngày xưa Tú Xương Ra đứng mom sông Nhìn nước xoáy đò đầy mà hoảng hốt Lang thang quãng vắng bờ đê Nhìn ai chân thấp chân cao Quang quang gánh gánh Vạc kêu sạt cả đêm khuya Cánh cò trắng sà đen mặt nước...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!