- Sáng tác mới
Khi tôi còn nhỏ, tôi đã đọc một cuốn truyện “Quần Áo Mới của Hoàng Đế.” Lúc đó tôi đã ngờ vực về tính đạo đức của câu chuyện....
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Đó là một câu đối Tết chữ Hán, phiên âm ra tiếng Việt là: CHIÊU TÀI TIẾN BẢO ĐA QUÁ PHÌ BÀ NHẬT TIẾN ĐẤU KIM BẤT THU LẠP SẮC. Cái thú vị của câu đối Tết này là cách viết và nội dung bình dân, hài hước nhẹ nhàng của nó....
Những gì khó quên trong đời sống bao gồm hạnh phúc, khổ đau, chia lìa hay gặp gỡ, bình tĩnh và quyết tâm; nó cũng bao gồm ánh trăng vỡ, mưa rơi và tuyết lạnh. Mặc dầu cuộc sống giống như ngựa bay qua, nó luôn luôn để lại những kỷ niệm êm ả...
Hai mươi năm rồi kẻ ở người đi Tiếng Ve gọi ta tìm về nỗi nhớ Mùa tiếp mùa lật nhanh như trang vở Ta xa nơi này – ga xép Tuổi Me Xanh....
Nhật Khóa Biểu: một ngày vì Sức khỏe Giờ Dần 03:00 ~ 05:00 ⇒ Khí vận của Phổi bắt đầu thịnh. Lúc này ta cần tỉnh ngủ và vận động. Từ lúc này, da được bao bọc bởi một lớp khí bảo vệ (vệ khí, 衛氣). Vệ khí sẽ bảo vệ da đến hết giờ Mùi,...
Biển mênh mông, cớ vì sao biển mặn Vì duyên gì Ta đến nơi đây? Nắng vẫn thế, gió vẫn thế Biển xanh vẫn mặn mòi Ta vì cớ gì ở lại nơi đây...
Giờ Dần 03:00 ~ 05:00 ⇒ Khí vận của Phổi bắt đầu thịnh. Lúc này ta cần tỉnh ngủ và vận động. Từ lúc này, da được bao bọc bởi một lớp khí bảo vệ (vệ khí, 衛氣). Vệ khí sẽ bảo vệ da đến hết giờ Mùi, khi sang giờ Thân thì nó chìm vào trong da...
Đừng nói lời chia tay Để biển buồn đến thế Trận mưa bay nhè nhẹ Hoen bờ mi long lanh Hôm qua biển còn xanh Nụ bình minh ngời sáng còn mỉm cười lơ đãng......
Ru hời ru hỡi hời ru Thu rời hoa cúc thầy u ta buồn Thu bay trên cánh chuồn chuồn Cánh chuồn đậu xuống nỗi buồn lá thu...
Có lẽ thế, đời ta là sương khói quên yêu thương nhưng vẫn cứ yêu thương có không em, khi hứa suốt quãng đường anh Phạm Lãi, em Tây Thi khờ khạo.......
Hai chúng ta vẹt gót giữa tình nhau Nào ngờ đến mai sau Chuyện yêu đương chép thành trang sử Anh cắm cúi ngược theo triền quá khứ Lặng lẽ xới đào... khảo cổ nụ hôn đêm......
Nam Định níu chân ta về Bờ bãi mom sông phẳng lặng Phù Long mùa này nước cạn Sương vương bay trắng Đò Quan Đâu tiếng chuông chùa Cuối ngân vang...
Nghiêng nghiêng một nửa vầng trăng, Của đêm cô độc chị Hằng mộng mơ. Nghiêng nghiêng nét chữ vần thơ Đẫm màu mực tím như chờ đợi ai.....
Chẳng lẽ ta đi mãi cái hành lang già cỗi, Ba vạn sáu ngàn ngày, Hun hút rêu phong, Mặt Trời chợt giấc, Mặt Trăng rụng hoài ?......
Cái cầu nối một vòng tay Hai bờ sông nối bên này, bên kia Sông dài, xuân cũng lia thia “xuân quê,” “xuân phố,” như chia sắc mầu...
Tháng Mười, thu đã tiễn hạ đi một quãng đường dài tít tắp. Vậy mà nắng mới bắt đầu vàng dịu, mưa mới ngớt cơn… Đã quá nửa mùa thu, quá nửa mùa của bao xuyến xao nhung nhớ mà sao lòng người vẫn còn trăn trở....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Tôi không thực sự quen biết Diệu Liên, có chăng chỉ vài lần thoảng qua nhau tại những sự kiện do “Nhà Búp” tổ chức. Ấy vậy mà khi đọc bản thảo tập thơ “Nỗi nhớ nghiêng” của Diệu Liên thì không hiểu sao lại...
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!