- Sáng tác mới
Lần đầu gặp nữ thi sĩ Trần Huyền Tâm, tôi ngỡ mình đã quen chị từ lâu. Chị dịu dàng, đằm thắm, khi nhoẻn cười, cả không gian chung quanh như bừng sáng. Ở chị, tố chất của một nhà ngoại giao kỳ cựu có thừa...
Có một ngày nào mình rời Tam Giới, Ngoài cõi Ngân Hà căng mắt kiếm tìm, Một nguyên tử li ti, Le lói chút bình minh... Cả hệ Mặt Trời sao thảm thê đến vậy? Trái Đất kia cứ quay tít vô hồi,...
Bình minh gọi mũi Đại Lãnh Thức dậy sớm nhất Việt Nam Mặt Trời nhô từ biển lặng Tròn dần thành một tiếng chiêng Tháp Chàm trên đỉnh núi Nhạn...
Trong tuyển tập Giải nhất văn chương (NXB Hội Nhà văn, 1998) ở trang ghi danh sách những người được giải cuộc “Thi ca dao 1961 tuần báo Văn học” có tên Bút Ngữ. Bài ca dao được giải của Bút Ngữ được tuyển vào sách Tiếng Việt 2 (tập 2, NXB Giáo dục, 1996)....
Ơ! Cái núi Ngọc Linh cao ngất Đỉnh mi có cao bằng tiếng chiêng Ba Na? Ơ! Con sông sâu nông Đắk Bla kỳ lạ Ai bắt hồn ngươi chảy ngược hướng tây?...
Cũng vào những ngày này mười năm về trước Nhạc sĩ Nguyễn Nam qua đời. Mùa Đông năm nay đến lượt Nhạc sĩ Phú Quang cũng ra đi....
Tôi biết đến thơ chị Diệu Liên khi tình cờ đọc được bài “Tản mạn Tháng tư” trên trang Nhabup.vn, những vần thơ đầy chất nhạc reo vui, bừng sáng trong tiết giao mùa....
Họa và phúc tương sinh với nhau và sự chuyển hóa này khó mà lường trước được. Xưa có một ông già sống ở vùng biên giới phía Bắc. Ông rất giỏi việc nuôi ngựa. Một hôm ông phát hiện ra rằng con ngựa của ông đã chạy mất sang nước Hồ láng giềng....
Cha tôi tuổi Ất Hợi Nay đã gần 90 Da vẫn hồng hào lắm Chỉ chân là đau thôi Tuy khó khăn đi lại Cha vẫn chăm tưới cây Bàn tay cha vui xới Hoa nở tươi mỗi ngày...
Một đoạn thời gian trước đây khi tôi vừa đến đơn vị công tác mới, bởi mong muốn có thể làm tốt mọi việc, mỗi ngày tôi đều miệt mài học tập cho tới nửa đêm....
Món quà em tặng cho tôi Thiêng liêng bởi lấy cuộc đời tặng nhau Tặng kiếp trước, tặng kiếp sau Cây thời gian mọc xanh màu thủy chung...
Có cánh hoa dại, thiên sứ mang đến bến đời Tặng cho mẹ, từ mùa đông năm đó Từ ấy, qua ô cửa nhỏ Mẹ thấy trời xanh trong ánh mắt ngời...
Thật ra đến hôm nay gã cũng không biết đã đi qua bao nhiêu con sông, bao nhiêu cây cầu. Mà không chỉ có gã bao người khác cũng vậy. Có ai biết một đời người biết được mình đã đi qua bao cây cầu, bao nhiêu con sông cơ chứ!...
Cách đây 1000 năm trước có một hòa thượng tu hành tại chùa Vĩnh Hoa từ thủa nhỏ. Sau nhiều năm vị hòa thượng này xuống núi vân du, khi trở về chùa thì sư phụ đã viên tịch rồi, bởi vậy chúng tăng trong chùa chọn vị này lên làm trụ trì....
Quán cóc góc phố heo may Hương ly chè chén trên tay ngái nồng Mơ màng nhắp thử đầu đông Liễu Giai, Đội Cấn mà hồn trên mây...
Sau cờ hoa Là gương mặt thật Số phận người Nẻo rẽ khác nhau Chỉ có đất Bồng bềnh thành Nam ấy Chỉ còn người Hàng Cót, Hàng Nâu...
Biểu cảm hai bên mặt không đối xứng Bạn cảm nhận như khuôn mặt của người ấy “nặng” hơn sang một bên, biểu cảm này thường là dấu hiệu của sự giả tạo....
Từ xa xưa khi còn nhỏ cũng như rất nhiều bạn học của Nó ngày ấy, việc học Địa lý chả mấy tay nào để ý nhưng thật sự thì nó cũng hiểu học càng nhiều thì càng bổ ích....
Đã là lời không nói được "trước mặt", thì cũng đừng nói "sau lưng". Căn cứ tốt để xem "lời ấy nói được trước mặt hay không" chính là xem xét lời ấy có thể bàn sau lưng họ hay không. Nếu lời khen mà có chân thì lời chê có hẳn đôi cánh,...
Người Nhật có câu thành ngữ: Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu. Hàm nghĩa của câu này chính là các thế hệ đi trước muốn răn dạy thế hệ sau, hãy làm người và sống như bông lúa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!