- Sáng tác mới
Phố đổi thay Ngập ngụa tiếng còi xe Vàng đỏ trắng xanh lượn đầy đường nô nức Những tòa nhà chân cắm trên mặt đất Định vươn lên đầu chạm đến bầu trời Nhấp nhô đèn màu, sao vội vã trôi Trăng tủi thân...
Nhà mỵ không cầu thang che quanh tường chình đất gỗ cầu thang bắc bậc chín vía mỵ chưa lên, Mong ước lần đầu tiên anh đón về thăm ngõ chín bậc cầu thang gỗ rụt rè bàn chân thon...
Thái Bình, quê hương tôi sau mười mấy năm gặp lại. Bỡ ngỡ, vui mừng khôn xiết. Những con đường mới mở lượn cong, mượt mà cho sức sống tỏa muôn nơi. Mặt đường mịn, chất lượng cao. Giữa hai luồng là những hàng cau, cao...
Cây đợi mùa Xuân mới trổ hoa Nắng đợi Hè lên mới chói lòa Mây đợi trời Thu bay trắng muốt Gió đợi đêm Đông để xuýt xoa...
Vợ đi thăm mẹ xa nhà một mình lẩn thẩn vào ra một mình ti vi hết các chương trình thể dục hết kiểu vặn mình, giơ tay. Thế mà mãi chẳng hết ngày...
Các cụ sợ rằng con cháu quên đã làm nắp thạp cảnh giao duyên mênh mông biển rộng buồm giang cánh bến đậu ngàn năm vẫn đợi thuyền...
Trăng lẫn vào chiều, thông reo theo mây êm Đà Lạt mờ đi sương giăng mơ hương đêm Đồi e ấp lối mòn hoa dại nở Anh lang thang giấc mơ trên cao nguyên....
Ở góc Hồ Tây thung lũng hoa nồng nàn hương sắc nắng chan hòa Tình nhân thủ thỉ hồng đôi má vạn vật lặng im gió xuýt xoa...
Trời xanh ngát đã tan vào nước để bây giờ biển biếc một màu Em mỏng manh nào ai biết được anh chẳng còn gì khi hai đứa nhìn nhau...
Gió làm gì đấy hở Giời mà luồn mà lách khắp nơi tung hoành lật tung những mái nhà gianh xé toang rào giậu bẻ cành xô cây...
Phần thư khanh nho (tiếng Hàn 분서갱유 tiếng Hán 焚書坑儒 - phần thư khanh nho). Ở đây, phần - đốt, thư - sách, khanh - chôn vùi, nho - nho sỹ. Nghĩa đen của câu này là "Đốt sách chôn nho". Tích này kể về 2 sự kiện được cho là ở thời Tần thủy hoàng đế....
Độc thư tam đáo tiếng Hàn 독서삼도 tiếng Hán 讀書三到 - độc thư tam đáo). Ở đây, độc - đọc, thư - sách, tam - ba, đáo - đến/đạt. Câu này có ý rằng đọc sách phải tập trung, đạt được 3 điều, hoặc 3 cảnh giới....
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Chọn đêm tĩnh mịch trăng lu sâu mang kín đáo vẽ bùa lá xanh Nét bùa sâu vẽ muôn hình cong vênh lượn sóng chỉ mình hiểu thôi Bùa sâu di sản truyền đời...
Huế ẩn hiện trong tôi là em đấy Em lẫn vào trong Huế để tôi mơ, Những triều đại rơi dần vào quên lãng Em hồn nhiên cho trẻ lại cố đô. Em hồn nhiên để Huế thành thơ Thoáng mơ mộng cho lòng thêm nhớ. Chiều cứ nắng và ngàn thông cứ gió...
Làm cơm đón khách qua nhà khách đâu chẳng thấy chờ ba bốn ngày Nhặng ruồi được dịp no say thôi thì cùng với tụi mày chung mâm...
Du thuyền đón khách uống bia vắng ngơ vắng ngắt như chùa Bà Đanh Ào ào gió lật tanh bành pa nô biển hiệu biến thành cờ lau Lắc lư ở phía cuối tàu...
Nếu gọi Hồ Tây là Đạp Hối Chắc nhiều người không hiểu ra sao Thời Thục,Triệu * còn dòng nghịch thủy Nước Sông Tô chảy ngược rót vào Khi Pháp đến khúc sông bị lấp...
Nào đi Quảng Bá,Yên Hoa xem Làng nuôi cá,xem Nhà trồng cây Hồ Tinh ẩn hiện đâu đây trong Đầm Xác Cáo bấy nay khó tìm Lạc Long Quân liệu có tin Hồ Tinh đã bị chết chìm rồi không...
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!