- Sáng tác mới
Chút tình cờ về cao nguyên đất đỏ Sáng mù sương, hoa trắng phủ ngập đường Bên nhà ai, vẳng giọng hát du dương Tiếng hát ngọt nghe dịu dàng da diết...
Sau mùa gặt, cánh đồng hoang Sau giàu có lá, bần hàn cỏ hoa Sau non trẻ tới tuổi già Sau tài hoa thực, mới là tài năng Sau tròn, lá lúa vầng trăng Sau cay đắng, ẩn lời răn thật thà...
Chẳng vô tình đâu anh Khi lòng em bão nổi Cơn mưa chiều rong ruổi Ướt nhòe lời thương nhau. Nào phải tại em đâu Khi mới là vĩ độ Nơi hình thành muôn thuở Tâm bão, vẫn là anh....
Mịt mùng gió mưa vần vũ Nước ngập trắng đồng, đường hoá sông sâu Bể dâu sóng cuốn đỏ ngầu Chuyến đò chiều lạc dòng không về bến Lũ cuốn người trôi về phía biển Cơn trở dạ giữa dòng quằn quại tử sinh...
Trong những ngày qua, Miền Trung yêu thương phải gánh chịu cơn bĩ cực kiếp nạn ngũ hành. Cả nước hướng về Miền Trung với sự sẻ chia gắn bó yêu thương. Đã có rất nhiều sự đồng cảm, sẻ chia, đóng góp gửi đến Miền Trung, sát cánh cùng đồng bào...
Có chắc rằng khi đến với lặng thinh Lời đã đủ mặn nồng vần thơ khát Có biết rằng khi tâm mình đã nhạt Chữ thanh tao mới rõ tiếng trọn vành....
Bài thơ tháng Mười tôi viết cho em Trời miền Trung mây đen ảm đạm Nước ngập mênh mang đường về xa lắm Lòng chạnh buồn nghe trời vẫn mưa rơi...
Cổ tích truyền đời mẹ kể con nghe Về con cá sống ngàn năm ở biển Chán cảnh quần ngư cá bèn tu luyện Mong một ngày bỏ lốt, hóa rồng bay...
Lại thêm một tuổi nữa rồi Nhìn nhau xa xót… bạn, tôi chớm già Ngậm ngùi nhặt chiếc lá đa Mùa Thu chở tuổi trẻ ta về Trời...
Chợ chiều bán hết lãng quên Mua về giây phút an yên ngày nào Chợ chiều bán sợi mưa rào Mua ô che nắng trời cao cho người Chợ chiều mua lại nụ cười Bán hết lo lắng vì người ta yêu...
Mùa thu về thơm hương cánh gió Nắng thu vàng, mây nước trong xanh Ngàn thu qua mảnh đất Hà Thành Lời thệ ước lung linh nhắc gọi. Mùa an hòa bao dung đón đợi...
Cuối thu, bước chân ra đường, phố cũng như dài thêm hun hút. Từng cơn gió heo may đi qua để lại những mái nhà rêu phong, để lại mầm cây khép mình trong kẽ lá và để lại trong lòng người một nỗi nhớ mông lung....
Em đưa mùa thu đi đâu Mà sóng mắt chiều lơi tím thế Lòng tôi… cơn gió mùa đa đoan cả nể Đem chênh chao níu giữ mái xuân thì....
Em gửi yêu thương và nồng nàn nỗi nhớ Vào dải dã quỳ vàng trên phố núi cao nguyên Em gửi anh bao lời chúc bình yên Trong câu hát trong bài thơ em viết Em gửi nhớ anh vào hàng me xanh biếc...
Chợ quê tôi không biết có tự khi nào, từ khi ông bà, cha mẹ tôi sinh ra đã có chợ rồi, nghe nói chợ được hình thành cách nay đã mấy trăm năm. Chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của người dân địa phương mà chợ còn là giao thoa văn hóa cộng đồng, giao lưu văn hóa vùng miền....
Mùi hoa sữa nồng nàn trên phố. Đường Nguyễn Du ngan ngát hương trời. Những cánh hoa bé nhỏ xinh tươi. Khắp phố phường màu hoa sữa tinh khôi....
Bạn đã bao giờ tự hỏi: Vì đâu mà nhân loại luôn phải oằn mình gánh chịu nỗi khổ cực, thiên tai, bệnh dịch, chiến tranh triền miên, cuộc sống mỗi ngày thêm đớn đau trăm thứ đọa đầy?...
Em một mình thoáng tiếng gió bên tai Lặng lặng giữa vầng mây bông trắng Lặng lặng ngắm chốn xưa cao xa lắm Ký ức vỡ òa giọt giọt long lanh....
Ánh đào hồng biếc, nét xuân xanh Rượu nồng lả lướt, khúc Cung phụng Nức danh Long Thành cầm giả ca Tấu ngân âm hạc xiêu lòng ta...
Bài hát “Hỏi nắng đi mô?“ ngay cái tên đã nghe rất lạ. Nó cũng ra đời trong một hoàn cảnh rất lạ. Miền Trung vào mùa lũ lụt, bà con miền Trung có người mất nhà, có người mất con....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!