- Sáng tác mới
Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới. Đỉnh cao của Triều đại nhà Đường thuộc thời kỳ giữa “Thịnh triều Trinh Quán” (Hoàng đế Đường Thái Tông) và “Thịnh triều Khai Nguyên” (Hoàng đế......
Con về được mấy bữa Muốn nó được thảnh thơi Sáng mở nhẹ cánh cửa Nó đã thức giấc rồi... Đêm nó mải buôn chuyện Đến tận một, hai giờ Gọi nó đi công chuyện Mặt mày nó bơ phờ......
Trời thì đã chuyển sang thu Mà con nhiễu sự tù mù chửa tan Đời thì còn những quan tham Người dân còn chịu cơ hàn chưa thôi... Già về quê nghỉ... chưa ngơi...
Chị gánh thơ Chồng đến một nơi Suối trong ôm ấp bóng mây trời Hương thơm làm gió thêm bối rối Hoa vàng rơi cùng nắng vàng rơi… Chị giở túi thơ, giở bút nghiên Dáng ngồi mài mực, dáng nghiêng nghiêng...
Chiều cuối tuần thảnh thơi Ngồi nơi ban công nhỏ Ngắm thu vừa mới sang Cơn mưa ngang qua ngõ Dịu mát cả đất trời Hà Nội nắng lên rồi...
Đọc hết cả ba chiều cuốn sách GIỌT NẮNG VÔ THƯỜNG một mạch trong đêm Trút bỏ lo toan trút bỏ ưu phiền trở thành khách trên thuyền CHÂN THIỆN NHẪN Ai đếm được bao nhiêu Sông Giận...
Đồng quê thẳng cánh cò bay Đường làng uốn khúc lúa say đôi mùa Cây đa bóng rợp sân chùa Sớm hôm đôi bạn vui đùa cùng nhau Bao năm anh ngắm hoa cau Ngóng mong ngày mẹ đón dâu về nhà...
Mảnh Trăng dùng dằng nhớ sóng Bình minh hò hẹn con thuyền Đã biết bao lần cập bến Mang theo khát vọng bình yên Hoa trái từ chốn điền viên Theo người đi thơm sóng nước Thảnh thơi lá xuồng xuôi ngược...
Cuối đông nhưng Auckland nơi nào cỏ cũng xanh mướt. Một màu xanh tha thiết mặn mà đằm thắm. Một màu xanh viên mãn yên ả thanh cao. Nhìn cỏ ta hoàn toàn tin cậy. Lòng thảnh thơi thư thái. Trên mặt đất cỏ xanh là nơi an trú....
Tôi có người bạn chuyên bán dầu ăn ở chợ cũng phải 30 năm nay. Khi mở cửa quán anh ấy thì sẽ có ngay một thứ đập vào mắt ta đầu tiên. Lịch? Ảnh gia đình? Tờ quảng cáo? Quý vị chắc thắc mắc lắm đúng không? Ở giữa một khoảng tường sáng có một câu thơ....
Vui bên nhau khi đã bạc mái đầu Hồn thảnh thơi dưới trời chiều nắng hạ Chợt bâng khuâng nhớ một thời xa quá Xưa chung trường chung lớp cũng bên nhau. Nếu trẻ lại ta cũng chẳng yêu đâu...
Nhớ thời lên chín lên mười. Tuổi thơ thung thăng theo những con đường nhỏ trong xóm rợp bóng tre mà đi. Những mái nhà tranh nho nhỏ nấp bóng dưới um tùm lá. Ai cũng có mảnh vườn ao cá. Làng quê xanh um mướt mắt trong hồn khi nhớ những ngày đuổi theo bươm bướm;...
Giữa vắng lặng, nhìn từng vòm vắng lặng hồn thảnh thơi ta ngã giữa màu xanh.. Tiếng chim hót thơm lừng chùm hoa nắng. thảm nắng vàng im chuồi tuột khỏi lá cành ......
Mình vì người ấy mà khóc. Cũng có lúc thấy vui, xao xuyến. Rồi vứt bỏ hết cả liêm sỉ.... hết sức thê thảm. Những thứ vặt vãnh của người ấy cũng có ý nghĩa rất đỗi lớn lao với mình....
Kể từ hôm vướng vào vụ trả nợ nghiệp với mấy bạn hàng xóm, mình không còn biết đến khái niệm thảnh thơi là gì. Đang yên đang lành, tự dưng nhìn đâu cũng thấy việc....
Ai xui cái vận ba đào Khởi cơn lận đận quẩn vào tháng Giêng Để cho đây đó chung chiêng Hết hanh hao gió lại phiền nhiễu mưa....
Buổi sáng khi thủy triều rút. Dọc bãi biển chất chồng hàng đống sứa đêm qua sóng táp lên bờ. Con sứa nào cũng to lớn ngồn ngộn. Có con trong suốt như pha lê. Có con trắng đục như sữa. Có con đỏ đồng tươi tắn....
Chốn người thường ngước mắt lên Trên Thiên Quốc rực cõi tiên chói lòa ! Lung linh cung điện ức tòa Nhà ta ta ở, nhà ta ta về... Nhớ khi ở chốn u mê Sân si mê đắm, vụng về đường tu !...
Đa một đời bền bỉ Biếu bóng mát, quả ngon Cho bao loài nương tựa Che chở mọi linh hồn. Đa chết thân mau nát Trả về đất thảnh thơi...
Cứ ước tìm một khoảnh khắc bình yên Một khoảng lặng giữa dòng đời ồn ã Muốn một mình suy tư ngẫm nghĩ Những buồn vui gom nhặt trên đường đời....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!