- Sáng tác mới
Anh đừng ghen với những người đàn ông trong thơ em Chẳng biết họ có thật không hay chỉ là hư ảo Mượn cảm xúc, em xuôi ngược qua mùa dông bão Thơ dịu dàng, em yêu họ đắm say....
Em còn huyễn hoặc con sông Chòng chành hư ảo ngược dòng hoang vu Có còn hoài niệm sang Thu Không gian lá đổ, mịt mù mưa ngâu Hay em quên mất ngày sau...
Tháng Ba em luôn thật nhiều kỷ niệm Nhiều vui buồn nhiều vất vả tháng năm Rồi một ngày gió lay cửa ghé thăm Mang theo nắng Tháng Ba đầy ấm áp...
Chỉ mùa xuân mới hiểu tim em còn thổn thức Bao non tơ, em gói nỗi dịu dàng Chỉ mùa xuân mới hiểu em đa mang Vẫn khao khát những tháng năm tuổi trẻ....
Tuổi bảy mươi - Cái dốc Tiến lên hay giật lùi? Vượt dốc thật khó nhọc Ngã nhào dễ như chơi... bảy mươi tuổi - Cái mốc Thử thách của cuộc đời...
Valentin, nếu không anh Ngay cả những nhành hoa đẹp nhất Ngay cả sô cô la mật ngọt Cũng không thể cho em bớt cô đơn Điều gì sẽ xảy ra nếu không anh Tất cả tháng năm Anh bên em với trái tim Nồng nàn, thắm đỏ...
Có những cặp tình nhân say đắm Mải cầm tay, thắm thiết nụ hôn Quên cả nắng đã cạn trời hồng Quên cả mây đã dạt trôi góc bể Có những cặp tình nhân già như thể Gốc cây đa cây gạo đầu làng Trái tim son vẫn mơ màng hớn hở...
Tuổi thanh xuân – tuổi của hoài bão ước mơ và khát vọng, tuổi làm nên những kỳ tích của cuộc đời. Ba chàng trai trẻ cùng chung niềm yêu thích thơ ca cùng lên đường ra mặt trận...
Em đã từng giấu anh vào chồi biếc Bao non tơ em cố gắng dịu dàng Em mùa hạ cồn cào rực lửa Vẫn thẹn thùng khi mỗi độ hè sang Phòng dạy của em qua ô cửa kính...
Em vẫn nhắc trái tim lòng em nhắc. Em dạo vườn anh hoa trái ngọt lành. Có những lúc mê mải cùng sắc xanh. Đừng quên em, làn môi ấm nóng....
Mẹ từ triền sông ra tận biển gặp con, ngọn gió mát lành. Con đoá hoa xinh nhè nhẹ, ban mai xanh. Ngọt một vùng cỏ cây, thơm một miền nhung nhớ. Trong ánh ngày rạng rỡ, rộn tiếng chim....
Con vẫn biết góc đồi hoang ngày xưa không còn nữa, những vui buồn một thuở nhạt nhòa theo cánh thời gian. Mùa xuân sang lộc trời lá nõn, bánh chưng xanh, hoa đào phớt, nếp thời gian trên khóe mắt mẹ rưng rưng....
Tình yêu như là đất Như ngày nâng bàn chân Đất điềm nhiên ca hát Những bài ca ngàn năm Tình yêu như là nước Lọc ra từ vầng trăng Từ khát khao mong ước...
Tôi mê hoa hồng lắm! Sưu tầm cả triệu bông Tối ngày đem ra ngắm Những đóa hoa thắm nồng... Hoa tinh túy màu sắc Quyến rũ với mùi hương Cả những chiếc gai sắc Từng làm ai tổn thương?...
Anh không nhớ đến giờ đi đón em Phố đã trổ đèn đêm về khuya khoắt Em một mình đứng dưới gốc bằng lăng tím ngắt Cứ mỏi mong anh, ánh mắt đêm về. Anh không nhớ đón em trước cơn mê...
Một trái tim đóng băng Nằm sâu trong tuyết Tuyết trắng... Tuyết óng ánh. Con gái yêu, con gái nhỏ bé vẽ cho mẹ một con tim đỏ đẹp và mềm, mang trong mình thương và đau...
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể....
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Uốn cong lọn gió Đông buồn Giang tay ôm sợi hoàng hôn cuối ngày Lùa đàn nắng ngủ trên cây Để ta giặt tấm chăn mây phiêu bồng... Hạ huyền mờ ảo hư không...
Trời vẫn đêm. Im lặng tiếng tàu xe Im tiếng gió. Em lặng im không ngủ Mai phiên tòa, lại một lần trăn trở Bản cáo trạng hiện lên như dấu hỏi vô hình Mỗi con người một kiếp nhân sinh...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!