- Sáng tác mới
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Mưa vẫn không ngừng rơi, Cứ trắng trời trắng phố, Gió đã thôi giận dữ, Bởi cây gần với nhau... Đèn hai hàng vẫn nở, Sáng vàng như lụa màu, Hẹn chờ nhau cuối phố, Để nghe mưa rì rầm ......
Một bờ dậu thưa, có dây bìm bìm nở hoa tím tím. Mảnh sân nhỏ có vại nước hứng mưa và chiếc gáo dừa như vừa có ai múc nước. Cái bếp nhỏ, làn khói thông thả bay lên mang theo mùi thơm của niêu cá kho tương. Lui cui bóng mẹ giữa những mớ rau xanh ngắt, mớ tôm tép lao xao trong chiếc rá tre…....
Trước khi đi làm đồng mẹ dặn Cò Bé xuống nhà ông ngoại xin rau muống về nấu cơm trưa. Mải chơi nửa buổi sáng nó mới giật mình nhớ ra đi xuống nhà ngoại....
Mưa liên tục gần cả tuần. Sân Ký túc ngập tới đầu gối. Chả buồn đi ra cổng để nhâm nhi chút gì đó cho đỡ nhàn. Sáng nay dân ngoại trú xuống báo tin...
Ngày quầng thâm đôi mắt gió hao gầy Đêm dãi dề nấc tiếng lòng thoảng buốt Cơn bão rớt cuối trời Nam vọng nhắc Thêm một lần đất Bắc cận kề Đông! Sóng mung lung lai đáo chật lòng sông...
Mưa đọng nắng giọt vàng trên ngàn hoa Mưa tràn trăng giăng Tuyền Lâm, Than Thở Mưa sương trắng vương vào vòm mái chợ Mưa sao sa hồng thắm xứ hoa đào...
Mưa vẫn không ngừng rơi, Cứ trắng trời trắng phố, Gió đã thôi giận dữ, Bởi cây gần với nhau... Đèn hai hàng vẫn nở, Sáng vàng như lụa màu,...
... Hè năm ấy, thi tốt nghiệp cấp II xong, tôi được bố mẹ cho ra Quảng Ninh thăm anh Lê Bính, lúc đó đang công tác ở Đoàn địa chất Thủy văn 2H Tràng Bạch, Đông Triều. Mẹ chuẩn bị cho nửa ký lạc rang, vài ký khoai tây và hai chú gà giò to hơn vốc tay, để làm quà cho anh và bè bạn....
Tôi xin kể lại một câu chuyện có thật để bạn đọc cùng suy ngẫm về hai chữ nhân duyên. Có câu rằng: Người ta đến với nhau trong cõi đời này là bởi tiền duyên từ kiếp trước. Nghe ra thì có vẻ khó tin, nhưng những điều tai nghe mắt thấy như thế này sẽ làm cho người ta dừng bước và tự hỏi mình là ai và......
Từ nhỏ, tôi sống với ông bà nội. So với lũ trẻ trong xóm ngày ấy tôi là đứa sướng nhất vì có cả bố và mẹ đều làm cán bộ. Hơn nữa, tôi lại là cháu đầu nên được ông bà cưng chiều lắm. Ông bà tôi sinh được sáu người con: Hai trai, bốn gái, bố tôi là anh cả....
Nàng lặng đi trước vẻ đẹp huyền diệu của biển cả. Phía thăm thẳm nghìn trùng kia nhuốm một màu tím sẫm, màu tím nhạt dần loang lên phía chân trời. Bầu trời trong thẳm không một gợn mây, trăng mười sáu vành vạnh tròn rưới ánh vàng rười rượi xuống bãi cát trắng lấp lóa mơn trớn đôi cánh tay và bắp......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!