- Sáng tác mới
Chợt trở mình thức giấc , Vầng trăng chếch trên đầu. Từng vòng tròn vàng khé, Chắc chị Hằng đi đâu? Chắc chú Cuội đã ngủ? Tiếng cọ sừng rất rõ, Tiếng nặng nề thân trâu......
Thiên đường đầu tiên con trong bụng mẹ Đấng sinh thành sẻ máu thịt nuôi con Con lớn tới đâu mẹ gầy tới đấy Thiên thần con đủ chín tháng mười ngày Mẹ sinh con đủ mắt mũi chân tay...
Cúi đầu ân tạ dòng sông Nay xin trở lại cánh đồng bình yên Đợi khi chiều xuống, trăng lên Ngây ngô với giọt sương đêm dại khờ....
Trăng sông sương tỏa cát vàng pha Tần Hoài bến đối tửu lầu xa Kiều nữ chẳng buồn đau mất nước Còn mê mải hát “Hậu đình hoa”....
Mây trắng cũng đi học Trên màu áo trẻ con. Gió se thu vàng cúc Sáu tuổi con vừa tròn. Khai giảng màn hình nhỏ Lần đầu con gặp cô, Mỉm cười làm quen bạn Chuyện qua micro....
Người biết học là: biết làm trò. Biết làm trò, sẽ có lúc làm thầy. Kẻ không biết làm trò, sẽ chẳng bao giờ có thể trở thành thầy ai được. Vậy thế nào là biết học ?...
Một chiều trung tuần tháng 7 năm 2021, khi dạo trên con đường ven bản Lác, Chiềng Mai, Mai Châu, tôi chợt thấy vệt nắng chiều rực vàng phía chân núi bên kia,...
Mụn không phải là thứ tốt đẹp gì. Vừa đau, vừa xấu. Nhưng thực ra, mụn như cái biển báo, vị trí mọc mụn lại nói lên nhiều điều về sức khoẻ của ta....
Thềm hoa khách đã trở hài Bâng khuâng nào đã biết ai mà nhìn Những là nấn ná đợi tin Nắng mưa biết đã mấy phen đổi dời. Trăm điều ngang ngửa vì tôi,...
Sài Gòn ơi thành phố giới nghiêm rồi Đường về nhà em đêm nay Phố ngủ trong nỗi đau chia cách Trên ô cửa thay màu lá rụng Phố buồn hơn không có bước chân anh Sài Gòn mùa thu em đi qua,...
Tôi yêu Sài Gòn- Thành phố Hồ Chí Minh từ lúc nào không biết. Thành phố phương Nam nắng và gió. Nắng chang chang và mưa thì ào ạt, không có kiểu thời tiết “ẩm ương” như miền Bắc quê tôi....
Cầu siêu người thoát kiếp người Về chốn cực lạc, tới nơi vĩnh hằng Cõi tạm dằng dặc trăm năm Ngắn hơn cả một bài văn vần buồn...
"Thương em xin anh đi vòng Đừng đi qua ngõ, kẻo chồng em ghen" Lối về nhà anh qua cổng nhà em Chùm hoa nhỏ khoe vàng trước ngõ...
Chuyện kể rằng.... Ngày xửa ngày xưa, có một vòng tròn. Vòng tròn rất tự hào về thân hình của mình, tròn một cách hoàn hảo đến từng milimet....
Một chút mưa rơi vào mát mắt, Một khoảng xanh như giếng thẳm giữa mây trời Một chút Hạ Huyền vàng rắc hơi hơi... Một chút cười, Chút long lanh khoé mắt,...
Thu lại tới trên cánh đồng lồng lộng, Đất cao lên hay trời thấp xuống trần. Trong hơn cả là cái nhìn trong vắt, Suốt mọi chiều không gì cản cách ngăn....
Ta sợ những gì khác lạ, Bất kể ích quý ra sao. Cái quen ta tin lành tốt, Dù nó ác xấu thế nào. Phố phường người đông đất chật, Ta quen nồng nặc hơi người....
Hoa tay là gì? Nó không chỉ là gờ, vân tay giúp ta cầm nắm vật, hay giúp ta thấm nước bọt và đếm tiền, hay giúp ta dùng nó để cảm nhận sự mịn màng của vật thể khác. Nó còn là thông tin về mỗi cá nhân. Nhiều lắm....
Nam Định quê xưa mây trắng quá Thúng gạo bà tôi xốp như mây Chợ xa đường nhỏ mưa bụi trắng Váy đũi nhuộm đen trắng cỏ may...
Tôi biết đến thơ Nguyên Hùng thật tình cờ qua âm nhạc của Lê An Tuyên. Và thơ anh, cứ thế cuốn tôi đi, qua những bến bờ yêu như biển chiều gợi nhớ, tựa đêm trăng lấp lánh, sóng xôn xao…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!