- Sáng tác mới
Cò Bé nuôi một con vịt bầu. Lông trắng muốt. Đôi mắt tròn vo bao giờ cũng ngó nghiêng dò ý Cò Bé. Dáng nó bệ vệ đi lại lạch bạch ộ ệ rất ngộ nghĩnh....
Cây đợi mùa Xuân mới trổ hoa Nắng đợi Hè lên mới chói lòa Mây đợi trời Thu bay trắng muốt Gió đợi đêm Đông để xuýt xoa...
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Con vịt lạch bạch Vì nặng nghĩa tình Con chim lắc lư Vì thương vì nhớ Con quạ đuôi dài Tha lôi quá khứ Thiên nga trắng muốt...
Hoa Sưa lại trắng muốt đường xưa Tà áo nhẹ bay gió cứ đùa Hở mảng trời Xuân lung liếng quá Thôi đành nhắm mắt kẻo giời mưa...
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,...
Buổi trưa có một đợt tuyết đầu mùa rơi nhẹ. Không ai ngủ được. Người nào cũng háo hức xem tuyết rơi. Các bạn Beijing nói tuyết đầu mùa bao giờ cũng mang may mắn tới mọi người....
Mới ngày nào thu còn rơi trong nước biếc, Giờ tuyết đã về, trắng muốt bông bay. Trời đất xoay, đời cũng quay mấy ngả. Chỉ còn ta, đối diện với ta. Tự hỏi lòng, đã bước đi xa? Hay vẫn dùng dằng thương lá rụng....
một lần tuyết rơi trắng muốt mềm mại tinh khiết mát lạnh lâu rồi mỗi mùa heo may tuyết bay về trắng muốt lạnh ngắt khu vườn Beijing...
Gió vừa đủ lạnh Để nép vào nhau hoạ mi giang cánh Trắng muốt một màu Mưa rơi đủ nhẹ Để che chung ô Lá bay thật khẽ...
Đêm Noel. Dù là một năm bất thường với bao biến cố và khó khăn, mất mát... vẫn có thời khắc cho tĩnh tâm và hy vọng. Đêm Noel vẫn lung linh ánh nến và thiêng liêng lời nguyện cầu....
an trú trong lâu đài cổ Ngũ âm bảng lảng mùa sương bóng tối thảm thiết hơi thở thời gian ngằn ngặt vật vờ lảo đảo bóng người đêm đen âm nhạc Ngũ âm hơi thở những pho tượng đá lạnh buồn bầm dập thời không...
Con viết bài thơ tặng mẹ cha Tình nghĩa bao la Như biển xanh không bao giờ cạn Và bài ca con vừa phổ nhạc Mộc mạc thơm mùi củi bếp năm nao. Nắng không vàng bằng trái tim mẹ trao Trời không xanh bằng lời yêu bố gửi....
Đã qua ba tháng hè. Nắng bớt gay gắt. Nhưng trời vẫn oi ả. Ở thao trường về, áo đẫm mồ hôi, bữa cơm của lính tuy đạm bạc nhưng cũng phần nào lấy lại sức lực cho chiến sĩ....
mưa đầu mùa xẻ đôi chiều bất chợt giọt nắng vàng óng ánh sắc thủy tinh như hạt châu trôi theo gió vô tình mơn trớn nhẹ gội đầu cho đỉnh thác... ríu rít đùa vui lũ chim rừng xào xạc...
Tháng Tư lần nữa sắp qua, Loa Kèn Trắng ơi, thương lạ! Bờ đầm, cánh vươn, hương tỏa, Long lanh đọng ánh trăng ngà. Không dựa giá cao kiêu hãnh, Chẳng vờ e ấp cúi đầu, Thân thẳng như măng từ đất,...
Ngồi xuống bên miệng núi lửa Eden chiếc ghế gỗ vẹt mòn nhẵn bóng dấu vết bao người Họ đến rồi đi không bao giờ trở lại ta cũng ngồi đây rồi ra đi vĩnh viễn...
Trước khi đi làm đồng mẹ dặn Cò Bé xuống nhà ông ngoại xin rau muống về nấu cơm trưa. Mải chơi nửa buổi sáng nó mới giật mình nhớ ra đi xuống nhà ngoại....
À ơi ru ngọn gió đông Mẹ ru con ngủ trên đồng chiều mưa À ơi con ngủ say sưa Phập phồng bong bóng trong mưa trắng trời À ơi ru ngọn gió đời...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!