- Sáng tác mới
Bỏ lại dòng sông cỏ lên xanh đồng Vơi đầy mênh mông, đầy vơi mây khói Bỏ lại gió trời cho ngày lặng gió Chỉ còn xác xơ cõi lòng hy vọng Bỏ lại em đi cô đơn trống vắng Đưa em sang sông trên con thuyền nắng...
Ao nhà nay chẳng còn sen tôi cởi tấm áo làm rèm che thôi, Mọi người đi vắng cả rồi nước ao trong vắt mắt tôi lại nhòe, Của mình em cứ tự khoe nhìn bằng gậy chống tôi nghe ì ùm!...
Con về cùng ngọn gió Thoảng một cái rồi qua Chuyện trò còn dang dở Đã vội vã chia xa... Để rồi lại lo lắng Không ít nhớ và thương! Căn nhà lại trống vắng Hơn cả những ngày thường......
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Có những lúc anh ngồi như pho tượng Trước những điều trái ngang Trong tập hồ sơ lộn xộn trên bàn Tập hồ sơ chứa những phận người trong đó Với nhiều kích cỡ Thân xác nẫu ra trong mòn mỏi đợi chờ...
Khi phải viết về biển cho khách Tây, mình hơi bị khó khăn. Mùa của khách Tây là mùa khô, chỉ có những vệt gió đất nhỏn nhẻn, lan lan ra biển. Biển hiền lành và cát im lìm như một giấc mơ trưa. Biển của người Tây phải êm đềm, trong vắt, sóng thì lăn tăn. Biển là mặt hồ hơi gợn sóng....
Có rất nhiều page của các cặp đôi hạnh phúc, thậm chí không cần con cái, vẫn hạnh phúc, thời gian khá dài. Mình thấy họ bên nhau nhiều năm qua, các cặp đôi này cũng chia sẻ nhiều điều, mà họ đã trải nghiệm để giữ gìn mối quan hệ......
Chữ LỘC trong văn hóa xưa thường nhắc người ta nhớ tới cảnh vinh quy bái Tổ. Tôi nhớ ai đó ở Bến Tre kể về vị tiến sỹ đầu tiên ở đất Nam Ky về Ba Tri.... Ngài đã đi bộ từ ngoài lộ qua bưng, qua vườn đến nhà tranh trong vườn để lạy thầy giáo của mình rồi sau......
Tôi thường không nói về những khối chữ ô vuông mà cha ông ngày xưa sử dụng là chữ Hán, chữ Nho mà muốn nói nó là chữ Thánh Hiền. Những con chữ này chuyên chở văn hóa, văn minh rất uyên bác, uyên thâm, uyên áo của phương Đông....
Anh đi tìm trong sắc nắng mùa thu Đường Nguyễn Du ngập tràn hương hoa sữa Anh đi tìm, tìm gì không biết nữa Lá me vàng rơi nhẹ xuống vai ai...
Nào, ta đến Tổ Đình Hộ Pháp Tán sa la xanh mát nhân từ Ta tản bộ sân nhà thờ Song Vĩnh Giữa chuông ngân Chúa như thực như hư Biển Hồ Cốc...
Trời Thu trong vắt sợi tơ vàng Mây trắng bồng bềnh gió xốn xang Cốm ngát đầu mùa vờn mái bếp Bưởi thơm chính vụ tỏa đường làng Bài thơ hữu ý còn phong kín...
Bài này mình viết dành cho người đang gánh chịu stress về việc thu nhập thấp, đầu tư không hiệu quả, lo lắng vì tiền bạc. Dĩ nhiên ở mức độ trên 100 tỷ đổ lên xin phép bỏ qua. Vì có 100 tỷ mà stress thì stress này không cần xử lý. Tầm đó thì tự khắc có chuyên mục khác thụ án....
Chính mà tà vạy quá ma, Sách mà hũ nút như là lỗ giun. Giải pháp giống cách bán buôn, Mặc cả tâng giá còn hơn chợ giời....
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Nói tới Lộc là nghĩ ngay tới những món vật chất có thể định lượng được chứ không mơ hồ định tính như chữ Đức, chữ Nghiệp… Lộc thường tìm đến nhà có quyền lực. Không làm ông này, bà nọ thì chỉ có hưởng Lộc từ con cháu, học trò chứ không dưng mà có của......
Cánh phượng nào đang ở trên cành Cánh phượng nào đã nằm dưới đất Thời gian qua cái còn cái mất Cánh phượng nào còn lại mãi không rơi Lang thang nơi góc bể chân trời...
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Chữ “LỘC” trong văn hóa xưa: Vì sao người am hiểu chữ Thánh Hiền không coi trọng Lộc? Tôi thường không nói về những khối chữ ô vuông mà cha ông ngày xưa sử dụng là chữ Hán, chữ Nho mà muốn nói nó là chữ Thánh Hiền. Những con chữ này chuyên chở văn hóa, văn minh rất uyên bác, uyên thâm, uyên áo của......
Nắng bảy màu đã gửi hết vào hoa nên nắng chỉ một màu trong vắt Hoa uống nắng và tự lọc chắt để có màu riêng của chính mình dẫu cầu vồng bảy sắc lung linh...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!