- Sáng tác mới
Có một nơi mà lòng ta luôn mãi hướng về, thân ta luôn không muốn rời xa. Nơi ấy là nơi chứa chan bao kỉ niệm ngọt ngào. Nơi ấy là nơi lưu giữ những kí ức không thể nào quên. Đến mức mà dù có đi bất cứ nơi nào trên trái đất này, có ở bất cứ nơi nào trong vũ trụ này, thì tâm trí ta vẫn không thể nào......
Trong thời Đông Chu, chiến tranh liên miên, các nước chư hầu loạn lạc, dân chúng phiêu bạt điêu linh, lầm than đói khổ. Thầy trò Khổng Tử cũng lâm vào cảnh rau cháo cầm hơi và cũng có nhiều ngày phải nhịn đói, nhịn khát. Tuy vậy, không một ai kêu than, thoái chí, tất cả đều quyết tâm theo thầy đến......
Có lần, đọc trên vtc.vn thấy có ý kiến của đại biểu Nguyễn Quốc Bình rằng: "Du lịch Đà Nẵng làm như cái lờ, đợi du khách như con cá chui vô rồi chén chứ chẳng có sản phẩm gì mới, thu hút khách đến tham quan". Mình đồ rằng có nhiều người không hiểu rõ nên cứ nghĩ lệch đi...
Cơn giông tố đã qua rồi Trời xanh vẫn biếc, vẫn vời vợi cao Vầng trăng vẫn cứ hư hao Sóng xa vẫn vỗ dạt vào giấc mơ Bồng bềnh trôi mấy vần thơ Phù du bóng chữ vẫn bờ bến xa....
Cây cao su giống mẹ mình Suốt đời tần tảo tính tình thẳng ngay Lá xoè như những ngón tay Hứng mưa lọc nắng nuôi cây tháng ngày Nhựa thơm dòng sữa của cây Tựa như sữa mẹ những ngày còn thơ...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán, Việt: 인생무상 (人生無常 - nhân sinh vô thường). Ở đây, nhân sinh - đời người, vô - không, thường - luôn thế. Câu này có nghĩa là đời người không có cái gì luôn thế, lúc nào cũng thế, nó không phải bất biến mà luôn thay đổi...
Sinh tại xã Xuân Thành, huyện Xuân Trường, Nam Định. Chuyên ngành kinh tế và quản trị nhà nước. Tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Ngoại ngữ. (Cử nhân - 1971); Đại học Quốc gia Australia - Australian National University (Cử nhân - 1978); Đại học Harvard, Hoa Kỳ - Harvard University (Thạc sĩ - MPA -......
“Buổi chiều chợt nhớ Cố nhân….” Tôi mạo muội mượn một câu trong bài hát “Hoài cảm” của nhạc sĩ Cung Tiến mở đầu câu chuyện tình thời trai trẻ, tuy chỉ thoáng qua nhưng đầy cảm động, không thể nào quên dù sau nửa thế kỷ....
Sáng nay theo Mẹ ra vườn Bao nhiêu kỷ niệm thân thương ùa về Ngày xưa gánh lúa triền đê Vết chân của Mẹ đường về của Con Cải già, Mẹ muối dưa ngon Cong tương Mẹ ủ đủ giòn nắng trưa...
Bên anh mặt đất bình yên Bên anh bầu trời bình yên Bên anh tình yêu bình yên Bên anh cuộc đời bình yên Em bên anh trong vòng tay Áp lên ngực anh thổn thức Tim anh rì rào sóng vỗ Ngân nga lời hát yêu em....
Con người sống trên đời, cơ hội chẳng ai giống ai, nhân duyên mỗi bên mỗi khác, thuận buồm xuôi gió cũng được, trầm bổng lên xuống cũng hay, ta vẫn bình thản như bao ngày thường, đều là vận mệnh của bản thân ta. Những người đã từng đi ngang qua đời ta, những người mà ta vô tình chạm mặt, những người......
Làng quê sau buổi làm đồng Cửa đình trống phách bung bung chiếu Chèo , Yếm điều mắt giai buông neo Tình tinh tinh cốp nhịp theo tiếng lòng....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 칠전팔도 (七顛八倒 - thất điên bát đảo). Ở đây, thất - bảy, bát - tám, điên - nghiêng ngả, đảo - đổ/ngã. Câu này có nghĩa bảy lần nghiêng tám lần ngã (일곱 번 엎어지고 여덟 번 넘어진다)....
Đôi khi chúng ta đi qua cuộc sống quá nhanh, vì thế mà vô tình để lỡ nhiều điều hay, không biết được những điều thiện lành mà ngay trong chốc lát nó chưa kịp thể hiện ra cho ta thấy. Cũng có những việc thì nhìn bề ngoài thấy rõ là xấu, là việc không nên làm, nhưng thực chất bên trong của nó lại......
Thực lòng là tôi chả muốn nhớ tới cái thời ấy đâu vì khổ quá, cái vất vả nhọc nhằn của mưu sinh hằn lên từng thân hình khuôn mặt của các bậc ông bà cha mẹ khi phải lo cho con cháu từng bữa ăn manh áo quyển vở cái bút để đến trường, cái nghèo cái đói cứ như dìm cuộc đời con người trong một thời gian......
Bài toán con hỏi sáng nay Mẹ mới chỉ nghĩ ra đáp số Mà quên cách diễn giải rồi. Bài toán của con cần có cả lời Thì mẹ lại bỏ qua phần ấy, Con à, khi cần chú thích Mẹ vừa quên, vừa thiếu, vừa thừa....
Biển xanh... Con sóng xanh. Ngời xanh màu ngọc bích Từng lượn sóng hiền lành Vỗ bờ xanh tha thiết... Cánh buồm xanh mải miết Trôi vào trong bao la...
Người còn bận phía phù hoa Nên lời hứa vẫn còn là lời suông! Để ta bên chốn vô thường Loay hoay với những níu, buông nỗi đời....
Em thân yêu đã bao lần như vậy Là những buổi hoàng hôn bùng cháy Ngôi sao chiều chấp chới cô đơn Tiếng chim chiều mỗi lúc thưa hơn Cũng là lúc anh thấy mình đang sống...
Truyện Kiều với Tiếng Việt hẳn là có mối liên hệ như cụ Phạm Quỳnh từng khẳng định: “Truyện Kiều là cái ‘văn-tự’ của giống Việt-Nam ta đã ‘trước-bạ’ với non sông đất nước này”. Có lẽ không ngẫu nhiên khi một số nguyên thủ quốc gia nước ngoài tới Việt Nam đã trích Kiều như một phương tiện giao lưu......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!