- Sáng tác mới
Khách du bỗng có một người Kỳ tâm họ thúc cũng nòi thư hương Vốn người huyện Tích châu Thường Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm Tri...
Có một tháng tư thật lạ Bâng khuâng, bối rối, ngập ngừng Vấn vương lá vàng xao xác Mùa thu lạc bước chân về Nắng như rót đầy mật ngọt Cho hồn không uống mà say...
Lộc vừng ngậm hạt chiều vương Thời gian đi nốt đoạn đường mùa xuân Hình như có tiếng ve ngân báo mùa phượng đỏ níu chân học trò...
Ngày xưa ngày xửa lại ngày xưa có nàng tiên nữ chậm như rùa thương chồng đan áo ba năm lẻ Giời dúi tiền cho chẳng chịu mua...
Qua mùa Hoàng yến trên cây là mùa Phượng níu chân mây nhuộm trời Người đi mờ mịt xa khơi Phượng còn đứng đó giữ lời hẹn xưa Bao nhiêu túi đựng cho vừa...
Có một nụ hôn thời thơ bé Mẹ thơm con vào má tròn đầy Con vội vàng đi, để rơi ngoài ngõ Mẹ dõi nhìn, đôi mắt giấu chơi vơi. Nửa cuộc đời con tìm về lối nhỏ...
Tôi viết sách, trời nhập tôi viết lách Bàn tay tôi vạch theo mạch chảy thần Ý trong sáng hồn dạt dào cảm xúc Đậu lòng người đồng cảm đã quen thân...
Tháng Năm… màu đất Bazan Đỏ cành phượng vĩ, thắm ngàn suối khe Sương buông vời vợi sơn khê Nắng reo gió hát, tiếng ve dạo đàn...
Rằng năm Gia Tĩnh triều Minh Bốn phương phẳng lặng hai kinh vững vàng Có nhà viên ngoại họ Vương Gia tư nghĩ cũng thường thường bực trung Hóa nhi thật có nỡ lòng Vương Quan là chữ nối dòng nho gia...
Cạp hoa theo đến hội Mường xúng xính theo nhịp đấm đuông ngoan chày Men Mường vừa chạm môi say mặt trời mọc má ún ngày gặp nhau...
Nhạt nhòa tắm vớt mồ hôi gáo dừa cắm cán nước rời lưng ong Mặt nước ngượng bóng bưởi bòng giọt đua nhau rớt hai dòng ngực nây ,...
Trong tác phẩm "Học hỏi trong Đời", tác giả Lee Cheol (이철) có một câu khá hay rằng: "Quá cũng tệ như Thiếu vậy. Tình yêu sẽ vẫn là tình yêu, hoàn mỹ sẽ vẫn là hoàn mỹ nếu ta giữ nhau ở một khoảng cách vừa đủ"....
Người cha trước khi chết Tặng con chiếc đồng hồ "Nó đã hai trăm tuổi Ông tặng bố ngày xưa..." "Con hãy thử đem nó Tới một tiệm đồng hồ Bảo rằng con định bán Xem giá cả hiện giờ..."...
Em tên là Ô sa ca (Osaka) Việt Nam quen gọi em là muồng thôi Dẫu tên mộc mạc trần đời Vàng em vẫn một góc trời cho anh...
Chẳng nhẽ nàng Bân lại trở về Giữa hè gió bấc lạnh tê mê Ve không rả rích phượng không đỏ Tí tách mưa rơi giọt não nề...
Lại thèm rau muống tương cà Lại thèm cải đắng vàng hoa cuối mùa Lại thèm một húp canh chua Lại thèm một chút gió mùa hanh hao...
Cổ Ngư ban* nở tím chiều níu chân đôi trẻ dập dìu du xuân rẽ vào Trấn Quốc dừng chân thắp nhang lạy Phật cầu gần nhau thêm...
Mùa Xuân hoa sẽ nở Lớn rồi em sẽ yêu Nếu phải là duyên nợ Hoàng hôn sẽ tím chiều Hái tặng em thật nhiều Hương thơm từ đất mẹ Có cái gì khe khẽ...
Gió đưa hương bưởi vườn bên Nồng nàn hoa trắng nắng lên gợi mời Hình như trong cánh hoa rơi Có điều ấp ủ nhờ Giời chuyển sang...
Ngày Độc lập chim trong lồng cũng hót Sóng trong hồ cũng nhẩy tung tăng Đời được hưởng những hoa thơm trái ngọt Đời nhớ ơn các Chiến sỹ Vĩnh hằng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!