- Sáng tác mới
Vô vi có thể gọi là danh từ gói (thể hiện) tất cả bộ sách Đạo Đức Kinh của Lão Tử. Vô vi bao quát tất cả mọi đề tài đã được giải rõ trong tám mươi mốt chương sách: không có chương nào là không có....
Có người nói “Thứ gì không mua được bằng tiền thì mua được bằng… rất nhiều tiền”. Nhưng một lúc nào đó trong cuộc đời, người đó sẽ hiểu ra câu nói trên không đúng....
Thời gian không vấp ngã bao giờ Mải miết tự nhiên tồn tại Trái đất xoay quanh mặt trăng Tìm nhau trong khoảng không bất tận Anh biết Em biết… Thời gian không vấp ngã bao giờ...
Có một loài hoa kỳ lạ, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, khi hoa nở thì lá đã tan, mà khi lá mọc thì hoa lại úa tàn, chỉ nhìn thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá rồi lại chẳng thể gặp hoa....
Tôi không thực sự quen biết Diệu Liên, có chăng chỉ vài lần thoảng qua nhau tại những sự kiện do “Nhà Búp” tổ chức. Ấy vậy mà khi đọc bản thảo tập thơ “Nỗi nhớ nghiêng” của Diệu Liên thì không hiểu sao lại...
Thịt thì nên để tự tan đá trong ngăn lạnh; cá và ngao sò thì nên ngâm nước để tan đá; rau củ thì nên cứ thế cho nồi mà nấu không cần rã đông....
Se sẽ dịu dàng se sẽ mong manh Long lanh nắng ngợp tràn long lanh nắng Từng sợi tơ chuốt vàng mơ óng ánh Như chưa từng nắng óng ả long lanh......
Có một ngày nào mình rời Tam Giới, Ngoài cõi Ngân Hà căng mắt kiếm tìm, Một nguyên tử li ti, Le lói chút bình minh... Cả hệ Mặt Trời sao thảm thê đến vậy? Trái Đất kia cứ quay tít vô hồi,...
Thảnh thơi đón ngọn gió chiều Ung dung nghe tiếng sáo diều thiết tha An nhiên ngồi nhấp chén trà Thả hồn theo khói la đà chờ trăng....
Cụ già ngót tám chục Tại San Francisco ( Mỹ) Cùng người vợ hiền thục Căn hộ thuê không to... Cả đời ông "keo kiệt" Chẳng hàng hiệu bao giờ! Cặp kính luôn cũ rích...
Bậc trí giả thì thích nước, người nhân đức thì thích núi. Bậc trí giả thì động, người nhân đức lại tĩnh. Bậc trí giả sống vui vẻ, người nhân đức sống trường thọ....
Tôm mang đèn điện trên đầu Thắp dòng mương lượn qua cầu sáng trong Cá con tập nhảy cầu vồng Vẽ lên mặt nước từng vòng sóng reo Ếch leo lên tận cánh bèo...
Cuộc sống vốn không đau khổ, điều khiến người ta đau khổ là bởi dục vọng quá nhiều. Thân thể vốn không mệt mỏi, điều khiến người ta mệt mỏi là bởi gánh nặng quá nhiều. Đời người dẫu không hoàn mỹ, thì hãy cứ cười ung dung...
Vô vi có thể gọi là danh từ gói (thể hiện) tất cả bộ sách Đạo Đức Kinh của Lão Tử. Vô vi bao quát tất cả mọi đề tài đã được giải rõ trong tám mươi mốt chương sách: không có chương nào là không có....
Ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa tàn, hoa vừa kịp nở lá vội tan, lá vừa chớm mọc thì hoa lại tàn, chỉ thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá lại chẳng thể gặp hoa, lá và hoa dẫu cùng chung một rễ, vốn rất gần mà chẳng thể gặp nhau, cứ nhớ thương mà ôm sầu thương nhớ…...
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại,...
Em nói gì mà líu ríu tiếng mưa Mà rừng ấp sóng mây, núi sà vào lòng biển Em nhắn gì mà nước nhớ nguồn nước tìm về bến hẹn Giữa muôn trùng rừng biển toạ lên mây....
Se sẽ dịu dàng se sẽ mong manh Long lanh nắng ngợp tràn long lanh nắng Từng sợi tơ chuốt vàng mơ óng ánh Như chưa từng nắng óng ả long lanh......
Hình như Nguyễn Tuân có một ý kiến khá thú vị: Muốn biết một bát phở có ngon hay không thì phải xem cách thái miếng thịt bò. Muốn biết một nhà thơ có phải thứ thiệt hay không thì phải nếm mùi Lục Bát....
Một cái cây lớn lên nơi hoang dã, dẫu gió thổi cát bay, dẫu mây vờn mưa vũ thì hoa vẫn thơm, trái vẫn ngọt, cây vẫn sống kiên cường giữa thiên địa mênh mang…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!