- Sáng tác mới
Một lần Khổng Tử dẫn học trò đi du thuyết từ Lỗ sang Tề. Trong đám học trò đi với Khổng Tử có Nhan Hồi và Tử Lộ là hai học trò yêu của Khổng Tử....
.....chạm tháng Ba... có gì lạ không em? Cánh đồng thân quen cánh cò bay lả lướt Thương tấm áo, nàng Bân gieo mộng ước Chút lạnh cuối Xuân tím thẫm cả cung hồn.......
Cha tôi tuổi Ất Hợi Nay đã gần 90 Da vẫn hồng hào lắm Chỉ chân là đau thôi Tuy khó khăn đi lại Cha vẫn chăm tưới cây Bàn tay cha vui xới Hoa nở tươi mỗi ngày...
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Cái ngày xưa bé tí ty Trò chơi đám trẻ Chi chi Chành chành Ngón tay đua rút thật nhanh Chỉ còn một ngón tay anh nắm vào Em thua nước mắt trực trào...
Đây là câu chuyện có thực khi tác giả chuyên mục nổi tiếng Sydney Harries và một người bạn dừng chân mua báo ở một quầy tạp chí....
Trăng sông sương tỏa cát vàng pha Tần Hoài bến đối tửu lầu xa Kiều nữ chẳng buồn đau mất nước Còn mê mải hát “Hậu đình hoa”....
Có một ngôi chùa, nhân vì thờ một xâu chuỗi Phật Tổ từng đeo mà nổi tiếng. Người người nô nức đến tham quan và cúng dường....
Mong mưa ước nguyện thành tâm Chẳng cơn cớ chợt Trời sầm sập mưa, Nhà tôi cánh cửa khép hờ Loay hoay chuyển chậu hoa chờ mưa rơi...
Trong thời Đông Chu, chiến tranh liên miên, các nước chư hầu loạn lạc, dân chúng phiêu bạt điêu linh, lầm than đói khổ. Thầy trò Khổng Tử cũng lâm vào cảnh rau cháo cầm hơi và cũng có nhiều ngày phải nhịn đói, nhịn khát. Tuy vậy, không một ai kêu than, thoái chí, tất cả đều quyết tâm theo thầy đến......
Truyện Kiều với Tiếng Việt hẳn là có mối liên hệ như cụ Phạm Quỳnh từng khẳng định: “Truyện Kiều là cái ‘văn-tự’ của giống Việt-Nam ta đã ‘trước-bạ’ với non sông đất nước này”. Có lẽ không ngẫu nhiên khi một số nguyên thủ quốc gia nước ngoài tới Việt Nam đã trích Kiều như một phương tiện giao lưu......
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Tôi là con út. Bố tôi và các anh, các chị đều đi công tác xa, chỉ còn mẹ tôi, tôi và anh Hùng ở nhà. Ở nông thôn nhưng tôi được cưng chiều và sống như các bạn ở thành phố. Sau nửa ngày đi học, tôi chỉ về nhà đọc sách và thổi cơm. Tôi không ra đồng bao giờ. Bắt cua, mò ốc, tát cá, những việc đối với......
Thời @ nối gần bao miền đất, có thể gửi tia nắng ban mai của nơi này đến cho nơi kia, đổ một cơn mưa đầu mùa hạ đến một miền khô khát mong chờ.Tất cả đủ đầy trong thông tin và gần gũi trong cảm xúc… Sao bỗng dưng lại nhớ đến những phong thư ngày xưa, những cánh thư được bọc trong phong bì và gửi qua......
Cuộc sống thì rộng lớn, mà trong đó lại có những niềm vui nho nhỏ. Như hôm nay, mình được tặng một chậu hoa nho nhỏ, mà nó làm mình như gặp lại bạn cũ, làm mình sống lại trong khoảnh khắc một không gian rất đỗi thân thương: căn bếp nhà mình những ngày xưa, trên bậu cửa sổ có những chậu nhỏ trồng chỉ......
Tôi may mắn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của sen ở Vườn Vua - Phú Thọ (theo lời mời ân tình của gia đình một người bạn thời thơ ấu hiện nay rất thành đạt ở Thủ đô Hà Nội) vào những ngày đầu tháng 7/2018 khi tôi từ miền Nam ra....
Khuya. Trà nhích lại gần tôi vì đêm thu bỗng trở lạnh. Có tới hàng chục năm xa, tôi và Trà mới gặp nhau trên mảnh đất làng mình. Vui quá, chúng tôi nằm bên nhau trong căn lều của “ông Phác vó bè” nghe ông kể về làng Râu, về những chuyện đầu cua, tai nheo, trên trời dưới biển.- Ngủ đi - Lần thứ ba......
Mấy ngày nay mình xem lại bộ phim Noah. Bộ phim mà mình nghĩ có lẽ nếu ai theo đạo Thiên Chúa đều biết. Bộ phim kể về trận đại hồng thuỷ xảy ra đã lâu rồi, được an bài thành một kiếp nạn to lớn đối với con người vì những tội nghiệp mà con người gây nên. Tuy nhiên, trong nhân gian lại có một người mà......
Những bông hoa dại bao giờ cũng là bông hoa dũng cảm nhất, thành thật nhất, nó rạo rực đợi mùa, chẳng phụ thuộc vào ai. Những bông hoa dại thậm chí chẳng cần có tên, nhưng lại luôn hồn nhiên đón nhận bất cứ cái tên nào mà người yêu nó gọi lên thành tiếng....
Tôi lên Sơn Vĩ ngắm hoa đào Tin là mùa xuân bắt đầu từ nơi ấy Những rẻo xuân lan dần từ đỉnh núi Và hương xuân sẽ tràn xuống hạ nguồn…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!