- Sáng tác mới
Đóa cẩm chướng này con gửi theo gió, theo mây tặng mẹ đây. Ngày của mẹ, con đâu còn có mẹ! Mẹ đã đi gặp cha và các anh con được nhiều năm. Con không thể quên cảm giác mỗi lần về nhà, mẹ ngồi nhai trầu,...
Hầu như cặp đôi nào lấy nhau cũng xem ngày, xem tuổi và nhiều trong số họ vẫn ly hôn, hoặc mất vợ hoặc chồng. Hầu như nhà nào trước khi xây cũng xem ngày, và cúng thổ công thổ địa, điều chỉnh phong thủy, nhưng trong nhà vẫn có việc xấu xảy ra, thậm chí là hoạ vô đơn chí....
Sững sờ đương thời Ngạc nhiên hậu thế! Bảy thế kỷ thăng trầm, dâu bể Thành nhà Hồ- Tuế nguyệt trơ gan. Sừng sững Kỳ quan Di sản!...
Chẳng có đầu năm, chẳng có cuối năm ngày nào riêng ta cũng là ngày tết Ngày nào riêng ta cũng là cuối hết Ngày lang thang Hà Giang cao nguyên đá, Leo Sa Pa Hiểu tận sức bền m...
Hương của hoa thơm tỏa xa trăm dặm Hương của rượu ngon tỏa xa nghìn dặm Hương của người lành tỏa xa vạn dặm Ý nói, cái tình của con người hai bên dù xa vạn dặm vẫn cảm thấy nhau, biết đến nhau, rồi quý nhau. Hoa đẹp, rượu ngon trên bàn tiệc chẳng thể so bằng....
Nắng trải nhẹ, Ngàn me non mở mắt. Phía trời xa, mưa giăng kín chân trời. Một vạt nắng, Vài ba vạt nắng, Mờ dần đi, Mây vần vũ đen rầm. Mưa lại rơi, Ào ạt rơi, rơi... Vườn hoa nhỏ, Sàn nhà không mái, Chỉ cho hoa, Không chỗ trú cho người, Chỉ cho cây cỏ hát ca thôi!...
Chẳng có đầu năm, chẳng có cuối năm Ngày nào riêng ta cũng là ngày tết Ngày nào riêng ta cũng là cuối hết Ngày lang thang Hà Giang cao nguyên đá, Leo Sa Pa Hiểu tận sức bền mình, Tới Điện Biên...
Sông xanh muôn dặm nước trôi, Trời xanh muôn dặm gió trời thênh thang. Một thôn dâu biếc bãi ngang, Một thôn sương khói giăng tràn mái tranh....
Vào khoảng thời gian cuối đời nhà Thanh, ở huyện Qua Dương, tỉnh An Huy, xảy ra một loạt án oan, mà theo đó cũng có ác báo, đủ để cảnh tỉnh thế nhân....
Chấp nhận quá khứ Không ân hận gì Làm chủ hiện tại Với cả niềm tin Đối diện tương lai Không hề sợ hãi!...
60 tuổi, ta già đi mỗi năm 70 tuổi, ta già đi mỗi tháng 80 tuổi, ta già đi theo ngày 90 tuổi, ta già đi theo giờ Khi 100 tuổi, Ta đếm từng phút giây....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 만리동풍 (萬里同風 - vạn lý đồng phong). Ở đây, vạn - rất nhiều, lý - lý/dặm, đồng - cùng chung, phong - gió/phong tục. Câu này có nghĩa là thiên hạ cả vạn dặm đều hưởng chung một cơn gió (온 천하에 같은 바람이 분다는 뜻)....
Đôi oanh vàng hót trong liễu biếc Một đàn cò giang cánh trời xanh Nghìn năm đỉnh tuyết soi cửa sổ Vạn dặm thuyền Ngô đỗ bến thành...
Trần Nguyên Đán cáo lão năm 1385 lúc vừa ngoài sáu mươi tuổi. Khép lại thời kỳ nhập thế bất đắc chí là bài thơ sau: Ban ngày lên trời dễ Giúp vua Nghiêu Thuấn khó Sáu chục năm quay về Thấy mũ vàng xấu hổ....
Chân mây ngó thấy Hán Dương thành Còn đẫy ngày thuyền nữa, cũng đành Khách ngủ, biết ngày đang sóng lặng Đêm nghe trò chuyện, biết nước dềnh...
Đã từng xuất hiện trên mặt báo khoảng 40 năm trước, khi còn ở tuổi thiếu thời, rồi im ắng, rồi đột ngột bừng sáng với Giọt nắng vô thường, Trần Huyền Tâm làm tôi ngạc nhiên quá đỗi. Ngạc nhiên vì công việc ở Bộ Ngoại giao vô cùng bận rộn, chị vẫn dành thời gian để viết, viết mỗi ngày và lặng lẽ tích......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!