- Sáng tác mới
Tạm biệt nhé tình yêu còn ở lại. Trái tim hoang em đi cuối con đường. Tạm biệt nhé niềm đam mê bỏ ngỏ. Ân tình nào ta để lại tháng năm. Ngày xa xăm em hành hương về ảo mộng. Tím tái con đường đau khuyết nửa vầng trăng....
Hà Nội tiễn ngâu trong chớp trắng cánh cò Tháng Chín Tây Hồ nồng nàn nắng Hạ Cô-pen-ha-gen hanh hao cây lá Đã thấy đông về nơi héo hắt mưa rơi. Những mắt nắng hôm qua còn biêng biếc mây trời Giờ xác xao co ro cánh rụng...
Mù giăng giăng mỏm đá lô nhô Mây lả lướt gọi chiều về rất sớm Ríu rít đàn chim nghiêng cánh lượn Gió cất lời, cây lá lao xao. Ráng chiều hồng soi mắt em đẹp sao Trán em ướt, giọt mồ hôi lấm tấm...
Rồi một lần túm lấy Vầng trăng Rót ánh sáng chẩy vào huyết quản Tim sàng lọc bao điều ân oán Giữ lại yêu thương cho vạn vật cân bằng...
Dì tôi nhớ U, nước mắt lăn gò má. Chợ đã tàn, người về muôn ngả, Chỉ ngõ nhà ta vẫn bặt bóng hình. Hay là U còn vội ghé đồng xa Thăm ruộng lúa chiều qua mình cấy. Hàng nối hàng, mạ non dầy dậy....
Cảm ơn Thanh Xuân Huyền Diệu Đã cho chúng mình gặp nhau Đứa giường trên, đứa giường dưới Cái thời lung linh sắc màu. Bên nhau buồn vui một thủa Sản sẻ trang thư, nụ cười Gói bỏng ngô, củ sắn nóng Giận hờn, thương nhớ chia đôi...
Những kẻ yêu nhau nhớ đến tận cùng Cắn vỡ vỏ hạt âm thầm dĩ vãng Có khi nào cắn trái buồn cay đắng Em thương mình rồi trách tệ bạc anh?...
Ráng chiều xoãi cánh trôi xuôi buông neo cập bến vào đuôi mắt nàng hoàng hôn rắc sợi tơ vàng Không gian xao động theo làn gió xưa Khung chiều loang lổ giọt mưa...
Em ra đi, tuổi vừa tròn mười tám Má căng tròn, mắt xao động ước mơ Không có bài thơ Không có nốt nhạc Không bức họa nào Đủ khoe màu lộng lẫy trái tim em Đẹp lắm Hiền lắm Cao thượng lắm....
Sắp quên nửa vầng trăng Mây chiều nào cũng nhắc Trăng đêm rằm vằng vặc Sáng tận cùng tâm can Em muốn cố quên anh Mà lúc nào cũng thấy...
Ta đã hiểu những gì cần hiểu có điều chi cấn cá nữa đâu Con đường tối dẫu có nhiều gai góc Vầng trăng ta vẫn tỏa sáng trên đầu Vầng trăng ấy theo ta từ thuở nhỏ...
Anh có về Sông Hậu với em không? Về làng nổi Cồn Sơn mướt xanh vườn cây trái Đò qua rồi câu ca còn ở lại Câu ca buồn vọng mãi bến sông xưa…. Anh có cùng em về với Cần Thơ?...
Gặp nhau giữa chốn lao xao Người thì thâm thấp, người cao cao là... Vầng trăng lơ lửng trời xa Dễ gì với ánh trăng ngà làm riêng Trắng, xanh, vàng, đỏ đua chen...
Tối ấy lung linh Một nàng tiên nhỏ Theo gió bay về, Quấn quít bên tôi. Trong suốt da thơm Đôi mắt đẹp thiên thần Nét mày cong Như một vầng trăng khuyết Môi hé tròn, Là bông hoa tuyệt tác....
Người ơi, lời thơm ngát Tay hoa thoa phím đàn Gót sen hồng nhẹ lướt Thắt lưng xanh Hàng Thao Ta gõ tom tom chát Mưa ghẹo ướt áo em...
Chín mươi chín nỗi niềm, trăm lời nhắn nhủ Bỏ đường dài sau lưng, thơ về với biển Bán đảo Norden, bạn hiền tôi ở đó Sóng lặng thầm khi hoàng hôn thẫm đỏ Màn đêm loang, xóa lời thương bỏ ngỏ...
Ở nơi ấy quê hương xa vời vợi Nắng cháy biết buồn, mưa rơi biết nhớ Ở nơi ấy sóng không xa bờ Gió ngu ngơ viết thơ nền cát vắng. Và nơi ấy tuổi thơ trôi trong trắng!...
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Con sinh ra đêm tháng Tám nực trời Gàu nước mát lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo mái tranh vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!