- Sáng tác mới
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Tháng Ba em luôn thật nhiều kỷ niệm Nhiều vui buồn nhiều vất vả tháng năm Rồi một ngày gió lay cửa ghé thăm Mang theo nắng Tháng Ba đầy ấm áp...
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Người ta thoát chốn thị thành, Về quê ăn Tết, bon nhanh đường về. Mình thì đang ở dưới quê, Ăn xong, ngủ dậy, ra hè ngắm sao.Ở thành chẳng thấy sao nào,Về quê chi chít, ngàn sao ngập tràn.Cuồn cuộn sao, sáng sông Ngân,Thương cho Chức Nữ đợi ngần ấy năm......
Trong chuyến hành trình khám phá phương nam, chúng tôi dừng chân trên đảo Phú Quốc vào một ngày đầu hè, nắng vàng rực rỡ. Cảng hàng không Phú Quốc đón chúng tôi bằng không khí tấp nập, nhộn nhịp của một thành phố du lịch biển đảo đang trên đà phát triển....
Đã lâu lắm rồi chưa có được trận mưa rào. Mấy tháng ròng toàn hanh khô, cứ tưởng ăn tết xong là có mưa xuân cho con người, cây cỏ mát mẻ bừng lên sức xuân. Thế nhưng các cụ bảo năm nay nhuận tháng hai, nên xuân muộn....
Bất chợt, gió bấc về. Lá cây bàng trước cổng trường cấp ba Lê Hồng Phong Nam Định từ vàng chuyển màu đỏ sậm, lúc rời cành lá đã héo khô, cuộn lại lăn trên mặt đất khô rang xao xác....
Cánh mùa xuân Khói sương vương trời Chim cu gáy Tinh mơ gọi bạn Người da diết Chiều xuân chờ đợi Tình thoảng hương Mùi nắng dát vàng...
Ai rót mật vào Mười Hai thương nhớ Để ngọt ngào thơm lựng má ngày đông Vàng cứ mơ trên sắc cải hoa ngồng Xanh cứ thắm tới tận cùng mắt biếc....
Từ lúc ấy, mình có ý nghĩ: vì thế mà tháng 2 chỉ có 28 ngày. Không thể đợi thêm một ngày nào nữa, 30, 31 ngày là quá dài… Mùa Xuân vội. Bởi vì được mong chờ đến nôn nao rạo rực. Những ngày lạnh cuối cùng trong chiếc áo pan-tô kếch xù, mũ lông và khăn len cuốn mấy vòng to sụ làm mình hệt như con tằm......
Xuân chợt về trong một sắc đào phai Mùa đang mới trong những chiều chưa mới Tôi gặp hoa, hoa chỉ cười không nói Cánh hoa nào vừa nở mới trong tôi?...
Gió xuân, cho cỏ rập rờn, Mưa xuân, cho cỏ ngọn mềm mật tơ. Trời xuân, cỏ nõn không ngờ, Sông quê cho cỏ hai bờ lụa thơm......
Vẫn là buổi chiều xuân chợt nắng, chợt mưa. Và lòng người cứ ngập tràn niềm thương nỗi nhớ vỗ về nơi cõi thế. Một cảm giác rất lạ, không giống những chiều tháng 3 của những ngày xưa tháng cũ. Bỗng dưng thấy thèm được ngắm nhìn những vạt nắng vàng mơ lung linh lung linh nơi mắt hồ sóng biếc....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!