- Sáng tác mới
Tôi được thưởng thức cuốn tản văn “Làm rể miền Tây” - quà tặng quý của Trung tá Nguyễn Hội - Đồn trưởng đồn Biên phòng Sông Trăng tỉnh Long An. Sách do nhà xuất bản Văn học phát hành tháng 11/2022....
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Thì, đã bốn năm rồi gắn bó, Hết thay pin, thay sạc, rớt rơi, Có những lúc, nằm im một xó, Nó và mình, hai đứa, cứ à ơi! Cứ tưởng đã xa nhau, lần này là mãi mãi ... Chẳng nỡ cho, chẳng nỡ vứt, biết làm sao?...
Vườn nhà bí đỏ la cà.Hỏi thăm xà lách sao mà thân thương. Mấy anh cà rốt đội sương.Dáng đứng ngay thẳng lại vương sắc hồng Lơ thơ mấy chị cải ngồng Chưa kịp lấy chồng đã vội trổ hoa...
Đã lâu lắm rồi chưa có được trận mưa rào. Mấy tháng ròng toàn hanh khô, cứ tưởng ăn tết xong là có mưa xuân cho con người, cây cỏ mát mẻ bừng lên sức xuân. Thế nhưng các cụ bảo năm nay nhuận tháng hai, nên xuân muộn....
Xuân về nhớ Tết xưa Ký ức chưa phai mờ Có cô em nhỏ bé Mắt hạt dẻ thương thương. Tôi nhớ mái tóc vương Trên bờ vai nhỏ bé Nụ cười xinh xinh thế Tiếng nhè nhẹ dịu êm....
Gió lạnh tấp lên cây Vàng lặn vào mắt lá Trời chiều mây tím lạ Rắc nỗi niềm chờ mong. Em đã xa nơi anh Xa mùa bàng thay lá Nhớ anh, sao nhớ quá Dãy phố những cây bàng....
Sư ơi! Đóa hoa kia Tự biết nở, rồi tàn Mà sao nỗi nhớ trong con Cứ còn hoài không dứt Hãy xem này, ngốc ạ Chẳng trách họ nói con Còn chẳng bằng một đóa hoa...
Mưa bụi sỏi đá đâm chồi nội tâm dãn nở đứng ngồi cập kênh Nhập mùa Xuân nhẹ tênh tênh dối lòng nói vậy ai bênh vực mình, Nặng lòng đòn gánh chung chinh...
Một phút một giây cũng dài như vĩnh viễn Dù tia sáng có lập lòe bên ngọn nến Hay chói ngời tựa ánh mặt trời soi Rồi cũng tàn cũng lụi giống nhau thôi... Thân gió cát lại trở về gió cát...
Em ơi, đừng là mây Dẫu anh thành ngọn gió Hãy là bông hoa nhỏ Trong gió cười rung rinh. Đóa hoa nhỏ xinh xinh Năm cánh hồng rực rỡ Xuân về đang hé nở Thơm ngạt ngào hương bay...
Có tiếng mầm non lách tách dâng lên Ríu rít tiếng chim, tươi vàng sợi nắng Lòng người tĩnh mà hoa thì rất thắm Mùa đang xuân theo phác thảo riêng mình....
Đường xưa ngan ngát hương sưa Nơi ai hò hẹn, đón đưa ai về... Tinh khôi e ấp lời thề Những "bông tuyết" nhỏ li ti hiền lành...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Nhớ về một thủa hôm xưa Đã lâu lâu lắm ở thời ấu thơ Mỗi khi làn gió chuyển mùa Xuân về cành cội đu đưa lộc chồi...
Một buổi sáng tháng tư xanh lọc sau cơn mưa đầu hạ. Lúc ấy, tôi lên sáu, nhởn nhơ bắt bướm, chơi chọi cỏ gà một mình để bà và u rảnh tay tát nước cho đám ruộng lúa cạnh mương nước ngang với con đường đất cát dẫn vào làng....
Này Xuân kia, mi lại đến nữa à? Ta cứng lắm, chẳng sợ gì tuế nguyệt Mặt có nhăn, cũng chẳng là khiếm khuyết Bớt nghĩ thôi, nó sẽ đỡ đi nhiều....
Về quê viếng mộ lặng thầm Người xa biền biệt mười năm còn gì... Mưa phùn ướt đẫm hàng mi Hoà dòng lệ đắng vơi đi tháng ngày...
Không ít lần trong đời, tôi đã phải trải qua những ngày đói quay đói quắt. Lẻ gạo, bắp ngô, củ khoai, củ sắn, nắm rau xanh, ngọn cỏ lành lúc ấy quý ngang vàng. Bữa đói, chúng vỗ về,...
Mẹ bắt đầu "trẻ" từ khi nào nhỉ? Có lẽ từ khi tuổi cao không còn làm ruộng được nữa. Lúc đó, ông còn sống, các con đi làm xa, ông bà ở nhà tự chăm nhau....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!