- Dịch thơ

Khúc hát xưa
Rượu ngon chén ngọc dạ quang Kề môi toan uống, kèn vang, lên đường Say nằm ở chốn sa trường Chiến chinh về lại quê hương mấy người!


Lời đề tựa sau tập thơ
Ba năm viết được hai câu, Ngâm lên một lượt lệ châu đôi hàng. Tri âm những chẳng tưởng màng, Tới thu núi cũ tìm đàng về thôi.


Say rượu ngày xuân cất tiếng lòng
Nếu đời quả thực giấc mộng dài, Cớ sao phải cực nhọc hỡi ai? Vậy nên suốt ngày ta say khướt, Ngả nghiêng nằm tựa dưới hiên ngoài.


Đi thuyền đêm mưa
Sông đêm đen kịt đầy mây Gió sông lạnh buốt lắt lay liếp thuyền Mưa đêm ngàn mũi tên xiên Sóng đêm muôn búa ván thuyền xiết rên


Sông tạnh chiều cuối xuân nhớ bạn
Ráng trời chiều thắm đỏ Núi xa nét mi cong Cỏ xuân bờ sông mướt Nhớ quê, thoáng dịu lòng


Nước mắt chảy xuống tim tôi
Chảy xuống tim tôi, nước mắt Như mưa trên phố, mưa rơi Nỗi đau nào tê cóng vậy Đang len tận đáy tim ơi? Ôi tiếng êm dịu của mưa Gõ trên mái nhà, trên đất Rót lên trái tim nhức nhối


Ý nghĩa thực cuộc đời
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại, Chúng ta cũng thế vẫn đi.
