
- Góc chia sẻ

Nỗi niềm nơi nhân thế
Người Hàn tổng kết là nếu một người thọ 80 tuổi thì họ dành 26 năm để ngủ, 21 năm để làm việc, 9 năm để ăn uống nhưng chỉ có 20 ngày để cười (80을 살면 26년 잠자고, 21년 일하고 9년 먹고 마시지만 웃는 시간은 겨우 20일 이랍니다).
Nghiệp quả ái tình (tiếp theo)
Mình nhớ đã từng đọc trong lịch sử Phật giáo hoặc đã nghe một đại đức kể về việc là... Khi xưa vợ con của Đức Phật Thích Ca có xin đi tu theo ngài. Ban đầu gặp nhiều phản đối lắm.
Nghiệp quả ái tình
Tiếp tục các bài viết trước về hạnh phúc (mà tóm tắt là hạnh phúc vĩnh hằng chỉ có thể tìm thấy trong nội tâm của chính mình), mình viết tiếp một bài dành tặng riêng người THỰC SỰ HỮU DUYÊN VỚI CHÁNH NGỘ.
Phố Phúc Kiến
Sách Đại Nam thống nhất chí ( thế kỷ 19) có chép phố Phúc Kiến bán đồng; sách Chuyến đi chơi Bắc Kỳ của Trương Vĩnh Ký năm 1870 cũng nói đến phố đó bàn đồ đồng, đồ sắt.
Tiêu tiền cho người chết hay tiêu tiền cho người sống
Bài này ban đầu mình định đặt tên là Nhà Thờ hay Nhà ở. Nội dung sẽ có nhiều đụng chạm, có lẽ có thể gây nhiều bức xúc, rất mong người đọc có thể bình tĩnh, đọc và nghĩ về cuộc sống, không chỉ của mình, của người thân hiện đang ở quanh mình, nghĩ về những cuộc sống hiện còn éo le khác, để đạt được thấu hiểu với những điều mình sắp kể.
Lời nói phản chiếu tâm mình
Có một câu chuyện xảy ra ở Trung Quốc cổ đại vào thời nhà Tống. Chuyện rằng, một hôm, Tô Đông Pha, một nhà thơ, nhà chính trị, nhà khoa học nổi tiếng, lên chùa và ngồi thiền cùng Phật
Chiếc ô đẹp (Mưa và đời người)
Sống là việc tựa như xòe ô và cụp ô. Chết là việc ô chẳng bao giờ xòe ra nữa.



