- Góc chia sẻ
Lạc diệp
Tôi không sợ bị rụng từ trên cành kia xuống. Tôi cũng không sợ việc bị rụng xuống, rồi bị ai đó giẫm đạp khiến thân thể nát nhừ. Nhưng lại sợ cái cảnh rồi sẽ lúc nào đó, một ai đó khác không phải tôi cũng bị rụng và lăn lóc dưới gốc cây này.
Nếp nhăn
Tôi đang ngồi đếm nếp nhăn. Lâu rồi, lâu lắm rồi, cái thời còn là cô gái mới về nhà chồng, ngồi trước gương, chỉ thấy một khuôn mặt trắng sạch như tờ giấy vẽ mà chưa vẽ gì. Vậy mà bây giờ nếp nhăn kín mặt, đến mức không còn chỗ nào để vẽ nữa.
Đóa hoa trung thực
Ngày xửa ngày xưa, có một vị minh quân, cai trị một quốc gia thanh bình trù phú. Mọi việc đều xuôi chèo mát mái,ngoại trừ một điều là dù tuổi đã cao, nhà vua hiền đức của chúng ta vẫn chưa có được hoàng nam nối dõi.
Trí tuệ từ thời gian
Steve Jobs từng nói: “Thời gian của bạn không nhiều, vì vậy đừng lãng phí nó để sống cuộc đời của người khác. Đừng nghe những lời giáo điều – đó là sống với kết quả suy nghĩ của người khác. Đừng để âm thanh của những quan điểm khác lấn át đi giọng nói bên trong bạn.
Cái bình thức tỉnh
Một ngày kia, Khổng Tử đến tham quan một ngôi miếu cổ của nước Chu và thấy một cái bình. Khổng Tử hỏi người trông coi miếu: “Đây là bình gì?” Người coi miếu đáp: “Đây là bình dùng để tự thức tỉnh bản thân.”
Tình yêu qua lời kể và hình ảnh của Cát
Bạn nghịch cát bao giờ chưa? Chắc hẳn đã từng. Khi nghịch cát, bạn nghĩ gì không? Chưa chắc, có lẽ đa số chẳng nghĩ gì hết.
Một câu chuyện ngắn
Chúng ta sống với rất nhiều mặc định, ví dụ như loài người là tôn quý, thượng đẳng, hay con người là chủ thiên nhiên, rồi trời sinh voi sinh cỏ… mà ít khi nghĩ lại liệu những mặc định đó có đúng hay không.