- Sáng tác mới
QUÀ QUÊ
Vẫn chỉn chu gợi đến đôi bàn tay ân cần, tần tảo. Có thể không được sắp đặt theo chủ đề, phong cách, như những món ăn chuẩn ở các nhà hàng sành điệu, nhưng nó gợi đến cả một góc vườn của bà, của mẹ.
MÙA HÈ RỚT
Linh cảm. Em chỉ có thể nghĩ như vậy. Sáng nay em dậy sớm. Có chút gì bồn chồn không yên. Chạy ra mở cửa: Ùa vào em một trời đầy nắng! Giống như một khối mầu, chảy lênh láng từ bầu trời xuống mặt đất. Nó vừa đậm đà như có hương, có vị, vừa lung linh, như thoang thoảng đâu đây. Em xòe tay trong nắng: Mùa Hè Rớt đậu xuống lòng tay!
DÁNG THU
Chiều nay ngập ngừng chân bước Đếm từng chiếc lá khô rơi Lòng ai chưa lường hết được Những điều cứ ngỡ xa xôi.
Lời của cuối thu
Cây vừa trút lời xao xác lá, Thu hay là mùa cũ đang qua, Trời như dãi bao nhiêu lững thững Có con đường đi mãi, chẳng thể qua.
XÚC CẢM MÙA THU
Trời đã sang thu - nắng ngả màu vàng cam Gió heo may mang hương mùi cỏ mật Chút giao cảm giữa trời và đất E ấp chi hoài chúm chím Cúc vàng ơi!
NỤ HÔN MÙA THU
Chiều vút cong một dáng vươn lên, Chiều cúi xuống, dịu dàng, gần mãi, Chiều đẫm ướt cơn mưa hoa dại, Run run trong chiều Nụ hôn đầu tiên.
Mùa thu yêu thương
Em đem yêu thương gửi vào thu ướt Để phố dịu dàng phủ lá vàng rơi Căn gác nhỏ cô gái ngồi tựa cửa Xòe bàn tay xinh đón những giọt mát lành.