- Sáng tác mới

Vốn đời
Mỗi ngày ta đến gần ta. Mỗi ngày ta lại dần xa chính mình. Vốn mang theo dọc lộ trình. Ta “buôn” đổ quán xiêu đình chợ phiên.


Heo may
Se se heo may về ngoài hiên Sương đọng cánh sen, thoáng ưu phiền Lá vàng, lá vàng rơi nhiều quá Người đi… vơi đầy nỗi truân chuyên.


Bà ơi!
Tuổi thơ của tôi không có nhiều may mắn và hạnh phúc được ở bên bà nội, bà ngoại. Tôi mất bà nội khi hai tuổi, mất bà ngoại khi bốn tuổi. Ký ức về những người bà thân yêu của tôi mỏng và xa mờ.


Biển thu
Đừng khóc nữa em, biển hãy còn thu Ngàn con sóng vẫn cập bờ hạnh phúc Gió vẫn gió, ngọt ngào thổn thức Cát vẫn trắng yên bình trong ánh nắng pha lê.


Trầu trong văn hóa quan họ
Trầu là một phần quan trọng trong văn hóa quan họ. Mỗi khi đi chơi, người quan họ bao giờ cũng mang theo cơi trầu làm lễ nghĩa. Với người quan họ, trầu không phải là món ăn, mà nó là biểu trưng của tấm lòng của người đi chơi. Trầu được nâng niu, sửa soạn, trân trọng, khuyên mời như là một thủ tục đầu tiên mở đầu cho mỗi câu chuyện.


Hoa Sen Đồng Tháp Mười
Nhắc đến Đồng Tháp Mười, người ta thường nghĩ ngay đến loài hoa gần như là biểu tượng, là nét đặc trưng của vùng đất này: Hoa Sen. Có lẽ, không nơi nào dễ dàng bắt gặp được hoa sen như ở đây. Cây sen mọc trong ao, hồ, trong ruộng lúa hay cặp những bờ kênh, cứ nơi nào có nước lấp xấp là sen mọc, nhất là những nơi trũng thấp, nước...


Nỗi lòng đêm trăng
Trước sân, trăng vằng vặc Đất trời lộng hơi sương Ngẩng đầu nhìn trăng sáng Cúi đầu nhớ quê hương
