- Sáng tác mới

Viết trong ngày tuyết rơi
Tuyết đã rơi, trên mái trường em đấy Gió Đông Bắc về, buốt lạnh tới tận tim Con đường đến trường gió rít từng cơn Em vẫn bám trường bao năm rồi vẫn thế


Đồng bệnh tương liên
Đồng bệnh tương liên là câu thành ngữ Hán/Hàn (동병상련 (同病相憐).Ở đây, đồng - cùng, bệnh - bệnh, tương - lẫn nhau, liên - thương cảm.


Ngõ xóm
Ngõ xóm có từ bao giờ, tôi cũng không biết.Chỉ nhớ khi tôi lớn lên ngõ xóm đã có rồi. Đó là một cái xóm nhỏ gần như quanh năm xanh mướt những vồng khoai nước, nổi lên giữa bốn bề ao chuôm.


Kỷ nhân chi ưu
Nghĩa đen câu này là nỗi lo của người nước Kỷ. Câu này là theo tích truyện, không biết tích thì không hiểu được. Chuyện đại ý rằng một người nước Kỷ có tính lo xa. Một lần, ngửa mặt nhìn trời chợt thấy lo nhỡ một ngày trời sập, anh ta sẽ chết nếu trăng sao kia rơi xuống đầu.


Thu đợi
Hình như mùa vừa mới qua đây Thoáng lao xao một vùng trời Bắc Mây xanh thế mà cánh chuồn thì thấp Ngâu nhạt nhòa mí ướt hanh hao.


ĐÊM TRỞ GIÓ
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói, mây vần vũ đủ màu sắc.


Đi đến tận cùng khao khát
Tôi xin mượn câu thơ của Phạm Hồng Oanh để làm tiêu đề cho bài viết này, bởi trong bài “Hạnh phúc” có hai câu được coi như phương ngôn dẫn dắt chị trên con đường sáng tác văn học:
