- Sáng tác mới

Viết trong mưa
Những hạt mưa dùng dằng đưa em đến day dứt sông Hồng đôi bờ phù sa mang theo ngày hôm qua vượt thác ghềnh lòng dặn lòng về biển Cơn mưa dùng dằng Tây Trường Sơn


Bình minh Đá Nhảy
Thêm một lần mùa hạ trở qua đây Biển vẫn xanh như lời người hẹn ước Mây bông trắng dềnh dang chao cánh nước Đá lô nhô nhao bước sóng lên ghềnh. Lắng yên bình sau những phút bồng bênh


Quả của nhân duyên
a sinh ra trong đời này là bởi tổng hợp nhân duyên của bản thân ta trong nhiều đời. Nhưng còn điều ta không để ý, đó là việc bản thân ta có mặt trong đời này là Quả của nhiều nhân duyên của nhiều người, một lực lượng rất hùng hậu. Theo một bài tính toán mà mình được đọc thì tính lùi về trước gồm có:


Lạ quen
Dưới vòm cây xanh mướt bình yên Tiếng chim hót như chưa từng rộn rã Ngày rất quen mà như bỗng lạ Không đếm mùa cũng chẳng muốn mùa xa.


Thiên đường
Nếu không buồn ta chẳng biết làm thơ, Và không say ta nào dám đợi chờ , Tìm giọt nắng giữa mịt mờ dông bão. Có lẽ thế... Đời là đêm mộng ảo...Của nỗi buồn theo năm tháng triền miên,


Nợ...
Anh nợ em nửa vầng trăng tha thiết... Thay lời thề tình bất diệt trăm năm, Để thỏa lòng mơ ước tự xa xăm Em mãi mãi như chị Hằng không tuổi... Anh nợ em khi dưới làn gió thổi...


Hà Nội giờ trong nỗi nhớ
Hà Nội ta đem nỗi nhớ Thả vào hun hút heo may Doi cát đò Chèm năm ấy Sáng trắng mùa đông sông Hồng Lòng ta như sông phơi đáy Ơi người Hà Nội đầu đông
