- Mỹ thuật - Âm nhạc

Hoa em vào phố
Mỗi sớm mai Gánh hàng hoa Lại tất tả theo chân em đi vào phố Những góc phố thân quen, những ánh mắt tha thiết gọi mời, Hoa trao lời hương thầm đọng trên môi


Mẹ của tôi
Sẽ có người hỏi tôi rằng sao không thấy viết bài văn về Mẹ mà chỉ thấy viết bài về Bố! Tôi muốn viết lắm nhưng lại thấy khó, khó lắm các bạn ạ. Nếu nói về Mẹ, sẽ là không ngoa khi nói Mẹ tôi là người Nông dân thuần khiết,


Mùa ngang qua phố
Có một người bỏ mùa ra ngoài phố Lang thang cả đời tìm sợi nắng cuối mùa thu Những ngày học lớp 10 xong năm đầu thi Đại học chưa đậu, gã khăn gói quả mướp lên Hà Nội ôn thi.


Những bài hát về Hà Nội
Thật tình cho tới tận giờ nó cũng không hiểu sao Nó lại có thể viết được những bài thơ để rồi các Nhạc sĩ cho ra đời những ca khúc về Hà Nội như thế? chưa bao giờ sống ở Hà Nội thật lâu, lần lâu thứ hai là chừng 3 tuần thời kỳ


Tình quê hương trong những bài ca
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic.


Hải Phòng tôi yêu
Nó từng đi nhiều nơi? Không, thật ra chưa nhiều lắm. Các tỉnh miền Nam với Sài Gòn lục tỉnh hay miền đông Bắc Hải Phòng Quảng Ninh hay cao nguyên Lâm Viên, Buôn Mê đủ cả. Ở Hà Nội vài tháng Nó biết được thủ đô qua nhiều tên gọi, thành phố hòa bình thành phố ở trong sông.


NGỐC và Bài hát không tên số 50 của NS Vũ Thành An
“Em bảo anh: “Đi đi”! Sao anh không đứng lại? Em bảo anh: “Đừng đợi”! Sao anh vội về ngay Lời nói thoảng gió bay, Đôi mắt huyền đẫm lệ. Sao mà anh ngốc thế! Không nhìn vào mắt em.”
