- Mỹ thuật - Âm nhạc
Dấu chân - Nguyễn Quốc Văn - Quang Phúc - Nhất thế
Học trò đi tìm dấu chân thầy giáo cũ Hiểu một lối đi đã chọn riêng mình Dấu chân thầy dấu ấu thơ mờ tỏ Của một thời khờ khạo ngây thơ Dấu chân cũ xếp lên từng vết mới
Mẫu Tây Hồ
Kinh khuyết lùi xa, Tây Hồ dạo bước. Sen ngọc rung rinh mặt nước Sâm cầm thong thả bay đôi. Sạch trong cát bụi cuộc đời, Thăng Long mây tỏa xa vời còn đâu. Hôm nay được ngày rảnh rỗi Thầy trò ta chơi nhởi cảnh Ngũ Hồ.
Tôi yêu chúa - Nguyễn Quốc Văn - Quang Phúc
Tôi yêu Chúa Cho dù tôi ngoại đạo Song tôi tin Có Chúa ở trên trời Tôi yêu Chúa Kể từ khi em nói Tôi mang hình của Chúa Tức Tình yêu
Ca khúc Quê hương
Tuổi thơ ở đâu quê hương ở đấy Tóc bạc phơ thì con cái thành quê Ở nơi ấy tre nuôi măng mọc thẳng Cánh diều rơi hôn nhẹ cỏ xanh gầy
Bất quá nhân gian
Cho dù lòng có bao dung độ lượng với mọi thứ Thì biết đến khi nào mới hết bị tổn thương Dù muốn giữ cho mọi thứ được ôn hòa Thì tủi buồn biết bao giờ mới vơi Bạn thì quá tốt bụng và thật thà
Tình yêu tổ quốc trong "Khúc tráng ca biển"
Trong những ngày đất nước đang hừng hực ngọn lửa đấu tranh, lên án Trung Quốc đặt giàn khoan trái phép lên lãnh hải nước ta, mỗi người dân Việt Nam thể hiện lòng yêu nước của mình theo một cách riêng.
Hát bội - loại hình nghệ thuật độc đáo
Tôi mê hát bội từ khi 5 tuổi. Tôi thường theo ba tôi đi tập hát tuồng hàng đêm. Một số đứa trẻ cùng tuổi tôi khi xem tuồng thì sợ phát khiếp vì những khuôn mặt được vẽ đen sì hay trắng đen hoặc đỏ lè. Tiếng chầu thùng thùng dội lên nghe tức cả ngực,