- Sáng tác
Bi kịch đất
Sống phải nhờ vào đất Chết cũng vì đất thôi Vậy đất là thủ phạm Mọi bi kịch trên đời Cội nguồn là ở chỗ Xưa đất của mọi nhà
Nụ cười của biển
Mẹ đem vớt cả biển khơi Phơi lên dưới ánh nắng trời mênh mông Nhỏ nhoi hạt muối mặn nồng Thấm mồ hôi mẹ chợt long lanh cười.
Người chăn gà ở vùng đồi
Thanh xuân như một ly trà Quay đi ngoảnh lại xuân qua mất rồi Giờ già lẩm cẩm hết thời Ẩn nơi đồi núi xa nơi quê nhà.
Bạn tôi
Đà Lạt xanh trong màu trăng thanh khiết Cái lạnh se lòng, Sương lưu luyến bờ vai. Một mái nhà xinh, Một vườn thơm hoa trái. Bạn đón trẻ về, trong sáng thơ ngây. Mắt tròn lắm và trái tim non lắm,
Búp trên cành du ca
Có chuyến tàu lịch sử Trải từ Đông sang Tây Có nỗi niềm thiên sứ Giáng trời Nam sum vầy. Mưa miền Đông lây rây Nắng miền Tây rờ rỡ
Đi chợ nổi Miền Tây
Mang cả ngái ngủ theo Tôi nay đi chợ sớm Trăng còn chưa kịp trốn Thuyền đã nổi đầy sông Bốn bề nước mênh mông Như lạc tinh cầu khác Ghe bồng bềnh trên nước
Người gỡ hoa cỏ may
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy.