- Sáng tác
Hoa
Hoa vừa rụng Tóc em vương Hương làn môi ướt anh Sao anh mãi đi xa Để nỗi buồn ở lại ? Em nuôi anh bằng hương hoa Anh nuôi em bằng ngày mai
Nước mắt ngày Phật đản sinh
Ngày Phật Đản Sinh, Hằng triệu biển ngôn từ của thế gian, Có dạt dào bao la lớn nhỏ, Dù ngàn kiếp này có bao nhiêu hơi thở, Con cũng không sao nói hết mọi ơn dày...
Biển và Em
Anh không muốn ví em là biển Biển dẫu mênh mông vẫn giới hạn bến bờ Anh không muốn ví em là biển Sắc biển dẫu xanh Vẫn đổi thay theo ánh nắng trời cao Anh muốn đến bên em Bằng muôn nỗi khát khao
Hát ru tình đời
Ta hát ru đời sông Lời ca thiết tha mặn nồng Lòng theo sắc mây loang Thương người tím cả chiều hoang. Ta hát ru thời gian Từ xa cách xa muôn ngàn Lòng thương kiếp phù dung Nhắn rằng người nhớ cố hương.
Hồ Nhật Nguyệt
Treo trên núi giống mặt trời Hoàng hôn tỏa ánh trăng vời vợi buông ? Ấy hồ Nhật Nguyệt Đài Trung Bóng người tu giữa trập trùng non cao ?
Thấu hiểu
Khi đàn ông buồn khổ Họ luôn thường lặng im Trầm trọng quá ngưỡng đó Họ sẽ khóc bằng tim! Đừng bao giờ bêu riếu Bất kỳ ai trên đời!
Tĩnh lặng
Xưa tôi luôn miệng nói Bây giờ thích lặng im Tĩnh lặng dần theo tuổi? Lắng dần theo nhịp tim... Im lặng để thấu hiểu Những mảnh đời khác nhau Để tránh những phiền nhiễu