- Sáng tác
Ấm cùng mùa đông
Đã nhạt hương bưởi chín Cúc vắng vườn nhà ai Thu cứ đi mê mải Để heo may ngỡ ngàng Chiếc lá chưa kịp vàng Đã lao xao mặt đất
Tỉnh... mơ
Bấy nhiêu năm đọc sách làm thơ Chợt một ngày thấy mình khờ khạo Đường nhầy nhụa lem nhem quần áo Cơm chờ chân chữ ngũ nằm mơ Tưởng rồi ra sẽ hết ngu ngơ
Tếu táo đầu xuân
Đầu năm đi hái lộc xuân cùng nhau ghép lại thành vần thơ vui chén xuân người cũ dâng mời chuyện xuân người mới nói cười rổn rang
Tưởng
Tưởng sủi tăm là cá cắn câu Tưởng hương thơm là hoa đang nở Tưởng kề bên là thành duyên nợ Tưởng chữ NGƯỜI là viết giống nhau
Mùa cũ
Thế là mùa cũ xa rồi Nắng rưng rưng nắng, mây vời vợi mây Tưởng rằng tay nắm được tay Nhưng đêm sớm cạn và ngày qua nhanh.
Tha thứ
Hãy tha thứ cho núi Vút cao bên mây trời Đời cô đơn vời vợi Hãy tha thứ cho biển Biển nông hơn lòng người Mênh mông muôn đời sóng Hãy tha thứ cho con Mẹ cha nuôi khôn lớn
Người phụ nữ sâu sắc
Thế giới người đàn bà Có chiều sâu, khí chất, Luôn là người hiểu đời Trước những điều còn, mất... Họ luôn sống tích cực Và dựa vào chính mình