- Sáng tác

Chiều chóng vánh
Chiều chóng vánh, vội vàng qua rất vội Thất thểu cô đơn, ta tìm ánh nắng tà Mỏi mòn ước trở về ngày thơ bé Đánh đáo, chơi khăng, ước đến hội trăng rằm.


Thơ của mùa thu
Tóc là dòng mực chảy. Da thịt là giấy thơm. Thấm thật sâu con tim Bài thơ tình thu viết. Những dòng buồn tím biếc Rơi vào sau vách xanh. Những ước vọng mong manh


Tôi
Tôi! Là chủ thể cuộc đời! Tôi là một nửa cuộc chơi nhân tình... Tôi là nổi đám, nổi đình Tôi là ngất ngưởng cho mình thế cao Tôi mặt trời, tôi là sao! Tôi là hơn hẳn biết bao nhiêu người


Thi nhân
Mới sớm nào Đầu chúng ta còn xanh Tay đã dắt Những nàng thơ tóc bạc Mới hôm nào Hồn trong veo tiếng hát Trời động lòng Gọi thức sóng thi nhân


Lá sẽ xanh thôi
nơi ta được sinh ra đất mẹ miền Trung khô cằn sỏi đá rễ khoai lang, dĩa cà dăm bảy quả là nguồn sữa quê hương nuôi sống cuộc đời người


Cà phê một mình
Lại một mình cà phê đắng chiều đông Ta ngồi với nỗi buồn không có tuổi Cứ khuấy mãi những đam mê trôi nổi Cạn lòng rồi mà đã lắng lại đâu. Ơi vị thơm đắng đót màu nâu


Đại dương
Giữa biển xanh ta nghe lời sông suối, Uống no nê cơn khát mặn chốn rừng, Giữa cao xanh ta nghe lời mây nổi, Nghìn năm chờ vẫn cứ thung dung... Nước chẳng muốn lên non,
