- Sáng tác

Xa
Xa lắm rồi em ạ, Cái thời ấy chúng mình, Đáng yêu và đáng giận, Mà tháng ngày trôi nhanh. Cái thủa em mười bảy, Anh mới mười tám thôi,


Cầu Bây
Khổ thay dân chúng Cầu Bây, Của mình lại gọi cầu "mày", ai lo? Cái cầu nối nhịp đôi bờ, Oằn lưng, bị nói mặt trơ "chây ỳ". Bây giờ "hiện tại" là khi,


Hoa cỏ may
Tuổi thơ xưa vui những buổi chiều hè Lối chân đê ồn ào tiếng trẻ Vẫn ráng chờ một cô em bé nhỏ Khuôn mặt tròn làn tóc xõa bay bay. Vừa thấy nhau em đã vội khoe ngay Anh xem này mẹ may cho áo mới


Đời thật lạ
Đời thật lạ Có khi mình nằm vắt vẻo Gửi hồn tận tít cung mây Thong dong vân du muôn nẻo Lòng tuyệt không chút bụi trần… Có khi gạo tiền mắm muối


Hoàng hôn đỏ
Chín mươi chín nỗi niềm, trăm lời nhắn nhủ Bỏ đường dài sau lưng, thơ về với biển Bán đảo Norden, bạn hiền tôi ở đó Sóng lặng thầm khi hoàng hôn thẫm đỏ


Thời gian ơi thua nhé
Nhanh quá hỡi thời gian Sao chẳng chờ chẳng đợi Mây trôi buồn rười rượi Cỏ héo với cành khô Biển chẳng muốn vỗ bờ Thuyền bơ vơ không bến


Có gì đâu
Khi bạn gặp một điều gì bất trắc Gây cho mình một nỗi khổ niềm đau Hãy tựa vào chính mình và tự nhủ : - Ồ, điều này cũng chả có gì đâu !
