- Sáng tác

Đi
Trong tim mang nặng nghĩa tình Đi đâu em cũng một mình một thân Chẳng bao giờ thấy chồn chân Đem cân Công lý đi cân cho đời Tuổi thì đã ngoại sáu mươi


Vu vơ chiều
Chiều buông, công việc tạm rồi thả lòng anh lại lặng ngồi làm thơ đưa hồn về với ngu ngơ Cho thơ anh thực là thơ của đời Ngu ngơ khó lắm mình ơi


Trời mưa ngóng Mẹ
Mẹ về qua làn gió Để ủ ấm hồn con. Mẹ về qua làn khói Ôi! như... Mẹ... vẫn còn. Mẹ ơi quạnh quẽ lắm! Sầm sập cơn mưa đêm Trong cơn đau quặn thắt Ánh Đạo -bừng sáng lên.


Tro tàn
Bếp than hồng Em lùi khoai lang tím Gối chăn nồng Em nướng chín đời anh Khoai sao chín Mà anh thì xanh lại Em vùi mê Vào da thịt của mình


Móng Cái
Ngược về Móng Cái thăm Sa Vĩ Thuyền trăng Vĩnh Thực ghếch bãi bồi Gió vuốt vùng biên doi đất nhọn Biển miền lãnh hải sóng chia đôi Tưởng nhớ tiền nhân Đền Xã Tắc Khỏa nước Ka Long


Còn không duyên nợ
Hôm kia có còn không Mà hôm nay đã tới Hôm qua em đi đâu Để mây chờ gió đợi Có còn không người gọi Nước qua cầu ngừng trôi Hỏi ngày chìm đêm nổi


Ngọn đèn
tuổi lên năm theo anh trốn cha ra chơi phố huyện lần đầu phát hiện vũ trụ: ở bên ngoài căn nhà đất của cha, có thực một thế giới bao la ở bên ngoài ngọn đèn dầu của cha, có thực những hàng đèn đường quyến rũ
