- Sáng tác

Hư ảnh
Ta lỡ tương tư một áng mây chiều, Nên buồn thật nhiều vào lúc hoàng hôn. Thẫn thờ tìm mây tím cô đơn Trôi chầm chậm giữa cõi hồn giá lạnh…Màn đêm buông sao lẻ loi vài ánh Trăng nhạt nhòa chìm vào cảnh hư vô ! Gửi yêu thương theo làn gió vu vơ


Bão lòng
Nỗi nhớ âm thầm ...nhẹ trôi vào dĩ vãng , Chiều ngậm ngùi vương sợi nắng trên môi một lần thôi mơ ước một lần thôi. Anh quay lại tìm nụ cười hoang vắng Của mùa Xuân trôi giữa đời bình lặng.


Rượu tình
Uống thêm Một ly nữa thôi Gọi là rượu đãi bôi, phụ bạc Này thì uống Uống trời xanh rách toạc Uống cười ruồi Uống khinh bạc, phù vân Uống quên đất Quên cả trời dúi ngã Uống sao cho


Về
Về đây Suối đang mùa trắng xóa Rừng mướt hương Thoang thoảng da thịt em Về đây Biển mặn triều xối xả Nơi anh về Trong em anh bình yên Về đây anh


Cây chò kiêu ngạo
Có cây Chò cao lớn Trên đỉnh núi chon von Cây Chò xum xuê lắm Bóng trùm núi trùm non. Cuộc sống thanh bình quá Sớm chiều chim líu lo Gió mát đùa vòm lá Vượn hú Khỉ diễn trò…


Chiếc tăm thần
Có ông kia giàu lắm Sân gạch nhà ngói to Nuôi ba người giúp việc Làm ruộng nuôi trâu bò… Một hôm mất nén bạc Chẳng biết nghi cho ai Câu mười ngờ một mất Ông thấy đúng không sai.


Còn đang đàn bà
Chỉ mong tìm được chốn riêng. Mình ta thôi… với một miền tháng ba Lẽ nào chưa hết đàn bà Bồi hồi ngực áo… làn da phập phồng... Dường như sâu thẳm cõi lòng
