- Sáng tác
Nhặt bóng thời gian
Ta về nhặt bóng thời gian Đem về treo lên cánh cửa Để tìm người trao một nửa Con tim khờ dại ngày nào Ta về níu sợi mưa rào Bện thành dây thừng ký ức Đêm hè nhớ ai ngồi khóc Thời gian chưa thể phai mờ
Khi nghe các nhà thơ đọc thơ
Họ đọc thơ Mắt họ sáng ngời Giọng họ âm vang truyền cảm Thật tuyệt vời Các nhà thơ đọc thơ Tôi nhìn thấy Trong giảng đường đông chật* Những khuôn mặt Méo đi vì chăm chú
Lời tự tình của gió
Mây chiều chầm chậm bơi vào núi Hương gió ngại ngùng lẩn quanh đây Tóc ai óng ả theo lòng suối Rót xuống dòng đời giọt men say...?
Lặng lẽ
Rồng xanh lặng lẽ góc trời Nỗi niềm tâm sự đầy vơi cõi lòng. Dòng đời nhơ sạch đục trong Câu thơ còn nhuốm bụi hồng trần ai...
Vu vơ trước biển
Xin đừng giông tố, biển xanh Bởi lòng biển có hàng trăm con thuyền Đời mỗi người, một cánh buồm Đâu nghĩa lý với nỗi buồn thế gian.
Chuyện đời mây gió
Bao nỗi niềm mây gửi vào trong gió Trắng, xanh, hồng, tươi tắn, nhẹ như không. Chẳng ưu tư, chẳng toan tính nhọc lòng Thoáng sẫm màu là buông mưa về đất.
Dòng sông quê mẹ
Cho con một lần trở về quá khứ Dòng sông quê tràn nỗi nhớ mênh mang Sóng chiều lơi khỏa nhẹ ánh nắng vàng Câu ví dặm bên hàng dương chiều muộn