- Sáng tác
Nói với người xưa
Thôi đừng hờn dỗi làm chi Đường trần duyên nợ đến đi vô tình Một lần vướng lúm tiền xinh Mấy đời ngồi gỡ cái tình đa đoan.
Xin cứ khóc!
Xin cứ khóc! Dẫu biệt ly đau đớn, Khi dịch ôn không phân biệt dại khôn! Khi bão ác cuốn phăng đi tất cả, Lũ khuất oan nhấn mọi lối sinh tồn!
Đêm Digan
Chối từ ánh sáng ngày trần tục, Nàng khoác lên mình chiếc áo lang thang… Như Hoàng Tử Cóc bước ra từ tấm da khô xấu xí Nàng đi tìm tình yêu trong đêm.
Triền miên....
Ta nợ gió muôn ngàn lần hơi thở Và nợ mây quên chiều lỡ buông trôi Ta nợ mưa từng giọt tí tách rơi Không đủ thấm cho dòng đời khô hạn...
Khung trời yêu thương
Tuổi mười hai em đến mái trường này Mắt biếc, tóc mây, nụ cuời bỡ ngỡ Tâm hồn mở tinh khôi như trang vở Ghi nốt nhạc đầu đời của Tuổi Thần Tiên
Nhớ tìm tôi nhé!
"Thời gian ơi xin ngừng trôi để cho tôi nhắn đôi lời"… Cuốn theo với dòng đời bận rộn Phút lặng nhìn, đâu nữa ấu thơ ơi!
Có những lúc
Có những lúc chợt thấy đời mệt mỏi Chỉ muốn được như sóng nước ngủ yên bình Hay se sẽ ngả lưng mình trên cỏ. Gửi hồn vào tình đất mẹ mông mênh….