- Sáng tác
Lạ xa
Một ngày tàn xuân nhóm chiều mùa hạ Một hoàng hôn thu tan vào sớm đông Một đời người qua bao nhiêu điều lạ Có gì lạ hơn ta lạ chính ta?
Lại viết về tôi
Người ta khép chặt cửa phòng Sợ cơn gió lạnh lùa trong áo mềm Còn tôi ra tận cửa thềm Cởi khuy áo thả hồn lên cành đào
Mùa đợi
Tháng giêng Cong cong ngón chân con bấm vào mặt đường lầy lội Đến trường với túi ngô mẹ rang còn nóng hổi Mưa bụi giăng dày buốt cóng tuổi thơ con.
Xuân đã về
Mưa xuân buông màn mỏng Giăng kín sân nhà em Ngàn cánh xoan tim tím Vấn vương rơi đầy thềm.
Phù Vân Yên Tử
Chẳng khi nào dám mơ gặp Phật Xin một lần thiền trước Hoa Yên Trúc và mây chẳng hẹp đường đâu nhỉ Nỗi niềm về xanh trước non thiêng.
Cuối
Ở cuối con đường, mở ra con đường? Ở cuối đời người, một đời người khác? Ở cuối nước mắt, chỉ còn cạn khô? Ở cuối lời ca, bắt đầu khúc hát?
Xuân nay đến độ
Giọt xuân bay nhè nhẹ Mắt lá ngời long lanh Tơ trời xanh thật xanh Lời hoa thơm mật nắng.