- Sáng tác

Chiều đông
Hồ Gươm cây run tay gió Tháp Rùa bóng nước mờ sương Chiều đông phập phồng hơi thở Gió bấc che ngang mặt hồ


Tự sự
Đôi chân in dấu biết bao nơi Đầu đã đội bao những đỉnh trời Đường đời mê mải quên năm tháng Đôi vai trĩu nặng gánh hành trang.


Hát vào Xoan ghẹo
Mải tìm hạc trắng sông Thao Vấp câu Xoan ghẹo ngã vào hội quê, “Linh tinh tình phập” giữ lề Mười hai đùng đục trăng thề tháng giêng,


Ngậm ngùi
Người ơi một sớm thu nào Một người con gái cắm sào tiễn ai Sương chiều ướt đẫm tóc mai người đi người hẹn tháng hai người về... Xuân qua rồi lại sang hè Người ơi còn nhớ hẹn thề nữa chăng


Biển thức
Biển bước ra từ huyền thoại Tháng Mười Hai Từ vách đá rêu phong những khu rừng cổ tích Núi giong cánh buồm mây trôi trong dòng sương đông về đã rét Mùa đằm mình vào sâu thẳm lòng đêm.


Giá mà
Giá anh đừng quên em nhanh thế Chắc mùa đông không đến sớm thế này Giá có thể nắm tay nhau lần nữa Em sẽ chờ dẫu bạc cả tháng năm


Chiêm Hóa
Sông Gâm theo hướng bắc nam Mắt người Chiêm Hóa chảy ngang mi thề Mắt người như bỏ bùa mê Say hơn rượu nếp, nước chè tươi xanh Mắt người chưa liếc dọc ngang
