
- Sáng tác

Vui nhìn lên, buồn nhìn xuống
“Nhìn lên thì chẳng bằng ai, Nhìn xuống thấy chẳng có ai bằng mình” Tưởng rằng phân biệt trọng khinh, Ai ngờ tiên tổ dạy mình rèn tâm.
Mồng Tám tháng Ba
Hoa, mang đến tặng em Vắng, anh gài ngoài cửa Đạp xe, đường về nhiều gió Đợi chờ, hoa có héo không? Em vui giữa đám đông Có biết nụ hoa khát khao mong đợi
Nếm cát
Em khóc Nước mắt tan vào biển Em hớp môi Nước biển ngọt làm sao Biển cao hay trời sâu em không rõ Chỉ nhớ mình đang rất hận anh Chỉ thấy mình nổi lên rất nhanh Dù em muốn không bao giờ lên bờ n
Nhớ sơn trắng trước
Soi gương xin đứng xa gương Yêu nhau dẫu gẫy chân giường vẫn yêu Cãi nhau tối chớ cãi chiều Nhớ sơn trắng trước những điều ngoài yêu…
Ta còn nợ nhau
Ta mắc nợ cả những câu đùa bông cợt Mắc nợ thuyền, mắc nợ khúc sông sâu Chiều nay ta lại mắc nợ nhau Ánh mắt biếc, đêm thở nồng nàn quá!
Mắc nợ tháng Ba
Ta mắc nợ tháng ba Câu hò hẹn không đến Bao nhiêu lời thương mến Ta mắc nợ tháng ba Lời yêu xưa đã già Mỏng manh như sương khói
Tủi thân
Sếp theo cơ chế thị trường Phận em lính, phải theo đường sếp thôi Tưởng đâu cuộc sống yên rồi Ai ngờ giông gió đến hồi nổi lên



