
- Sáng tác

Ngậm ngùi
Người ơi một sớm thu nào Một người con gái cắm sào tiễn ai Sương chiều ướt đẫm tóc mai người đi người hẹn tháng hai người về... Xuân qua rồi lại sang hè Người ơi còn nhớ hẹn thề nữa chăng
Biển thức
Biển bước ra từ huyền thoại Tháng Mười Hai Từ vách đá rêu phong những khu rừng cổ tích Núi giong cánh buồm mây trôi trong dòng sương đông về đã rét Mùa đằm mình vào sâu thẳm lòng đêm.
Giá mà
Giá anh đừng quên em nhanh thế Chắc mùa đông không đến sớm thế này Giá có thể nắm tay nhau lần nữa Em sẽ chờ dẫu bạc cả tháng năm
Chiêm Hóa
Sông Gâm theo hướng bắc nam Mắt người Chiêm Hóa chảy ngang mi thề Mắt người như bỏ bùa mê Say hơn rượu nếp, nước chè tươi xanh Mắt người chưa liếc dọc ngang
Tuyết trên sông
Núi xa không một bóng chim Nẻo đường vắng lặng không còn một ai Một thuyền, tuyết lạnh, sông dài Ông già nón lá, áo tơi, buông cần.
Ước gì
Ước gì mưa bụi rây rây, Sân rêu lấm chấm, cỏ cây cựa cành. Ước gì chút chút mong manh, Làn hương ấm, chút ngọn ngành, yêu yêu. Ước gì xúng xính áo điều, Vài chiếc pháo chuột, những chiều Ba mươi...
Viết cuối đường mây
Những nấc thang mây đơm bông trắng đỉnh trời Xanh lấp loáng ánh huy ngời rạng rỡ Vầng thiên kim thắp quang ngàn hoa đỏ Những sắc màu sóng sánh bước nguyên sơ.



