- Sáng tác

Tôi đi xem tích chèo này
Đêm xuân Xem hội hát chèo Tích Trương Viên với tích Kiều Nguyệt Nga Là gì câu chuyện đã xa Mây xưa, gió cũ đã qua kiếp người


Quê hương
Tuổi thơ ở đâu quê hương ở đấy Tóc bạc phơ thì con cái thành quê Ở nơi ấy tre nuôi măng mọc thẳng Cánh diều rơi hôn nhẹ cỏ xanh gầy


Thời gian cho ba
Ba bận suốt ngày nên viết cho con Giờ nghỉ trưa giữa hai ca làm việc, Ba gọi Thanh Huyền, con run lên muốn khóc Bao nhiêu năm trời, con bỗng bé như xưa!


Thanh âm cuộc sống
Em nghe thấy không tiếng cựa mình rất khẽ Của những hạt cây đang tí tách nảy mầm Em nghe thấy không tiếng thì thầm rất nhẹ Của những chồi non nói với hạt sương tròn


Nắng mới
Cây vườn đứng sững trong nắng mới, Xơ xác Đông qua, cỏ héo tàn. Vắng lặng mênh mông, tràn ngập nắng.


Nha Trang
Nha Trang ơi Nha Trang Chưa một lần tôi đến Nhưng sao thành phố biển Thân thiết tự bao giờ


Em đi
Chiều nay em đã đi rồi Chỉ còn cái bóng tôi ngồi lặng im Nắng kia sắp tắt bên thềm Bóng tôi cũng sắp tan chìm rồi đây Bàng hoàng tôi vịn vào cây Để cơn mưa lá rơi đầy hồn tôi
