- Sáng tác
Miệng nói ra hoa ra ngọc
Ngày xưa ở làng nọ Có cô bé mồ côi Đói khổ phải đi ở Chăn trâu trên núi đồi. Ngày chăn trâu đã mệt Chiều tối về đến nhà Chủ lại bắt gánh nước Từ một dòng suối xa.
Đố là con gì (24)
Con gì lấy bụng làm đèn Vì bạn mà sáng đêm đen lập lòe Có nhiều ở các làng quê Trẻ bắt bỏ lọ đêm hè vui chung.
Dưới mái trường xưa
Hai đứa bên nhau thăm chốn xưa Hàng cây còn đó nắng đung đưa Tòa nhà Hành chính *còn lưu giữ Kỷ niệm ngày xưa đến tận giờ … ngày ấy em còn bé lắm nhe
Gió bay
Quả khô năm ngoái đương còn Hoa vàng năm mới đã tròn ngọn cây Nắng chiều nghiêng ngả như say Mây chiều xuống tắm Hồ Tây cùng chiều Có đôi trai gái tuổi yêu
Trên đồng bãi hoang xưa
Xưa quê nghèo lấp xấp cánh đồng hoang Là lau sậy xanh ngút ngàn cỏ dại Là nắng nẻ chân chim, là mưa giăng trắng bãi Là khô cằn vô vọng những mùa lên Bước chân trần bùn lấm mảnh lưng khom
Anh là
Dường như gió đã về Dường như trăng đã lặn Nước nặng mình trong giọt Lúa trở mình tách bông Bụi lau hay tóc mềm? Nắng hồng hay sương thở? Ôm vào lòng em nhé
Sự tích cá ông sư
Xửa xưa từ lâu lắm Đạo Phật thịnh hành rồi Con nhang và phật tử Có ở khắp muôn nơi. Chùa chiền đâu cũng có Sư ngoan đạo rất nhiều Tiếng chuông chùa vang vọng Thanh bình và phiêu diêu.